Văn Nghệ
> Văn Thơ Sưu Tầm
|
|
|
Phóng sự nhiều kỳ: Một trăm người lính xe tăng - Nguyễn Thế Tường Kỳ 1: Chuyển binh chủng
Ngày 7-2-1971, sáng sớm đầu đông se lạnh, chưa tỏ mặt người, có một trăm người lính, vai ba lô, không vũ khí, tập hợp thành đội ngũ trong sân đình một làng quê thuộc huyện Quế Võ tỉnh Bắc Ninh. Họ chưa phải là cựu binh nhưng không còn là tân binh. Chín mươi ngày trước đó, từ các giảng đường đại học, họ nhập ngũ cùng với hơn ba ngàn sinh viên khác phiên chế thành sư đoàn huấn luyện mang phiên hiệu 325.
|
Chi tiết »
|
|
Quê hương một chốn đi về
Quê hương là nơi chôn rau cắt rốn, là chốn trở về của những đứa con xa. Quê hương với biết bao hoài niệm, là những gì nhỏ bé nhất, gần gũi và thân thương nhất. Ôi ngọt ngào biết bao hai tiếng Quê hương! Xin trân trọng giới thiệu cùng Bạn đọc tản văn của TS Đỗ Quang Hoà với những tâm tư của người con xa xứ!
|
Chi tiết »
|
|
Khúc giao mùa
Vàng thôi trả lá cho mùa/ Cây còn giấu mọng tiết vừa chớm đông/ Khói sương lan tỏa trắng đồng/ Cánh cò bay lả… mênh mông đất trời...
|
Chi tiết »
|
|
Mây báo bão
Biết là cá chẳng cắn đâu/ Mà tôi vẫn cứ buông câu cả ngày/ Người ta câu cá cầu may/ Tôi câu tìm lại dải mây cuối trời....
|
Chi tiết »
|
|
VÔ ĐỀ 3
Khế nẫu rụng đầy mặt đất Còng lưng mẹ ngại ra vườn Chống gậy bước cha lẫm chẫm Ngóng con ở phía tha hương.
|
Chi tiết »
|
|
Tương tư mùa
Nợ ngày chút nắng hanh hao/ Nợ đêm một giấc chiêm bao nát lòng/ Gánh tình ngược phía ghềnh sông/ Nghe trong phiêu lãng bão dông bốn miền...
|
Chi tiết »
|
|
Mẹ bây giờ
“Sông chảy xiết reo ca phá hết đập hết bờ, nhưng núi đứng lại và nhớ và dõi theo sông với cả khối tình nồng” - tôi thuộc lòng câu đó của R. Tagore từ ngày còn rất bé, và đến khi lớn lên tôi vẫn cho rằng mình là sông có quyền chảy xiết reo ca, ít khi nhớ về núi... Khi đã là núi mới thấm thía việc dõi theo sông với cả khối tình nồng. Tôi biết, bây giờ, có rất nhiều bà mẹ như tôi online thức chờ con đôi khi đến khuya, hay như mẹ tôi cứ đến thứ sáu lại nhớ sạc pin điện thoại... Và còn biết bao bà mẹ trong rất nhiều tình huống, cả cuộc đời đau đáu dõi theo sông với những tiếng thở rất dài!
|
Chi tiết »
|
|
Cánh đồng vàng
Tôi trở về nhà vào một chiều nắng sóng sánh, khi những thảm lúa trên cánh đồng quê gọi chim én về. Ngửa mặt lên bầu trời xanh thẳm thấy ngợp những cánh diều no gió.
|
Chi tiết »
|
|
|
Nhớ sông
Những dòng sông đã đưa tôi qua sông/ Sao nhớ quá mỗi chiều trời tắt/ Nhớ quá đôi bờ lạnh tanh hoang vắng/ Mà sóng cứ xô cứ vỗ triền miên.
|
Chi tiết »
|
|
Khúc tàn ru
Gánh chiều xuộm tím hoàng hôn/ Dăm ba con chữ dập dồn trao nhau/ Đông tàn dấp dính trước sau/ Vấp va dính cả nỗi đau nhân tình...
|
Chi tiết »
|
|
|
Đánh đổi
Mặc âm mười mấy độ Không bỏ chợ một ngày Khổ gấp mười chăng nữa Hơn lội ruộng đi cày! Biết thế này cực lắm Còn gắng, chưa thể về Kiếm thêm vài mảnh đất Nhà mặt phố cho thuê!
|
Chi tiết »
|
|
|
|
|
Mưa sáng ở Hà Nội
Chia tay Hà Nội, tôi về/ Một cơn mưa phủ trên đê La Thành/ Nhuộm màu lá ấy biếc xanh/ Không em đưa tiễn… vì mình xa xôi...
|
Chi tiết »
|
|
Biển lặng
Sau mỗi lần phong ba/ Biển tìm về cõi lặng Sóng lắng vào nguồn sóng/ Thẳm sâu tận đáy lòng...
|
Chi tiết »
|
|
|