Trăng quê (...) Ánh trăng dịu dàng, trong trẻo và hào phóng. Gió cứ leo lẻo thổi, thi thoảng đem một chút mây trắng mỏng như chiếc khăn voan nhè nhẹ, điệu đàng che nửa khuôn trăng làm cho trăng thêm huyền ảo. Trăng làm cho cánh đồng mênh mông hơn. Trà lúa sớm bắt đầu trỗ bông. Những bông lúa màu cốm, vươn thẳng, uống ánh trăng no nê như trẻ thơ bú sữa mẹ và tựa vào nhau. Những bông lúa non - danh ca của đồng quê - đang hát bài ca về sự no ấm của mùa vàng...
Khi làm Bí thư Tỉnh ủy Thanh Hóa, Tố Hữu mới 27 tuổi, chưa qua một lần yêu. Thế là Chủ tịch Hội Liên hiệp Phụ nữ tỉnh giới thiệu cho nhà thơ một đồng chí của mình “Vũ Thị Thanh học ở Đồng Khánh về, rất ngoan mà cũng xinh nữa, hoạt động hăng lắm đấy, chịu không?”. Từ lời giới thiệu ấy, Tố Hữu đến với cô gái xứ Thanh, cũng là một Huyện ủy viên trẻ tuổi, và sau đó, họ nên vợ nên chồng, đi với nhau suốt chặng đường cách mạng và đường đời…
“Người làm ra cổ tích” Nhân dịp về thăm Việt Nam, tác giả bài viết hân hạnh được NXB QĐND tặng cuốn Trường ca “Người làm ra cổ tích” – NXB QĐND tháng 12.2010 của nhà thơ, nhà báo, hoạ sĩ Trần Nhương. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc!
Chuyện tình của tôi Chuyện tình yêu bao giờ cũng hấp dẫn và thú vị, chẳng ai giống ai. Chuyện tình của tôi và em cũng nằm trong số đó. Tôi gặp và quen em thật tình cờ. Ngày nào tôi chẳng còn nhớ nữa, dễ ba bốn năm rồi. Sau này khi đã thành chồng vợ mỗi lần nhắc lại vẫn thấy nao nao một kỷ niệm khó quên!..
“Sự bất hiếu ngọt ngào” Có một sự thật là: tình thương yêu và hy sinh vô bờ của người mẹ cho những đứa con từ khi có loài người đến nay chẳng hề thay đổi, nhưng lòng hiếu thảo của những đứa con đối với mẹ mình càng ngày càng trở thành một nguy cơ trầm trọng.
Sông, núi, phố, làng, mùa và con người Hà Nội mang dấu ấn văn hóa tiêu biểu, đặc trưng của đất nước, của dân tộc, đồng thời cũng lấp lánh những nét đẹp riêng của thủ đô. Dù có thể không sinh ra trên mảnh đất này nhưng đã là người Việt Nam, ai cũng cảm nhận được một Hà Nội của chúng ta từ sông Hồng đỏ nặng phù sa đến Hồ Gươm lung linh truyền thuyết, Văn miếu - Quốc Tử Giám thâm nghiêm, chùa Một Cột khiêm nhường thanh thoát đến ngôi nhà sàn của Bác Hồ đơn sơ gần gụi... Và cũng xao xuyến nhận ra một cái gì đó rất Hà Nội, của Hà Nội, từ mùa thu se sẽ lâng lâng đến đêm nồng nàn hoa sữa, cơn mưa tìm về phố cổ với màn sương lan nhẹ mặt Hồ Gươm...