Trang chủ Liên hệ       Thứ sáu, Ngày 22/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Trăng quê Trăng quê , Người xứ Nghệ Kiev
 

 

(...) Ánh trăng dịu dàng, trong trẻo và hào phóng. Gió cứ leo lẻo thổi, thi thoảng đem một chút mây trắng mỏng như chiếc khăn voan nhè nhẹ, điệu đàng che nửa khuôn trăng làm cho trăng thêm huyền ảo. Trăng làm cho cánh đồng mênh mông hơn. Trà lúa sớm bắt đầu trỗ bông. Những bông lúa màu cốm, vươn thẳng, uống ánh trăng no nê như trẻ thơ bú sữa mẹ và tựa vào nhau. Những bông lúa non - danh ca của đồng quê - đang hát bài ca về sự no ấm của mùa vàng...

Chấm dứt những đợt mưa ngâu là hết tháng bảy, trả lại bầu trời trong xanh, cao vời vợi với những chùm mây trắng tinh khôi, xốp và mềm mại như bông của tháng tám.


Đêm xuống, thoáng một chút heo may lùa trong khóm tre già có làm ai đó chợt bâng khuâng? Quày quả để hoàn tất một vài việc của cuối ngày, ra cầu ao, khoả nước rửa chân tay, chợt giật mình vì ánh vàng trên mặt nước đang sóng sánh, vỡ vụn, theo vòng sóng mất dần dưới đám bèo có vài cành hoa tím lơ ngơ trôi. Có cảm giác, những mảnh vỡ vàng óng ánh ấy, lan toả đến vô cùng. Ngẩng đầu nhìn lên, giữa vòm trời thăm thẳm, trăng vành vạnh đang treo lơ lửng ở đó. Tinh tú dường như có vẻ thưa vắng hơn còn trăng thì lại tròn đầy và non tơ quá! Cứ ngỡ như con gái tuổi đương thì, ngây thơ đến hồn nhiên, vừa kín đáo, vừa trần trụi phô hết vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa giữa mênh mang trời đất. Ánh trăng dịu dàng, trong trẻo và hào phóng. Gió cứ leo lẻo thổi, thi thoảng đem một chút mây trắng mỏng như chiếc khăn voan nhè nhẹ, điệu đàng che nửa khuôn trăng làm cho trăng thêm huyền ảo. Trăng làm cho cánh đồng mênh mông hơn. Trà lúa sớm bắt đầu trỗ bông. Những bông lúa màu cốm, vươn thẳng, uống ánh trăng no nê như trẻ thơ bú sữa mẹ và tựa vào nhau. Những bông lúa non - danh ca của đồng quê - đang hát bài ca về sự no ấm của mùa vàng.

Dọc triền đê sông Cái, ánh trăng dãi vàng như phủ lụa tơ tằm trên thảm cỏ. Trên mặt sông, trăng đổ vàng lấp lánh theo sóng nước. Phía cuối bãi là bến đò. Cạnh đó, cây đa cổ thụ như bị ánh trăng bỏ bùa. Có lẽ hàng trăm năm rồi, cây đa vẫn thế, ngu ngơ dưới trăng như kẻ mộng du, mặc kệ trăng đẫm đìa trên phiến lá. Chúng nghiêng vào nhau, nép vào nhau, lời tình tự của lá xạc xào, khe khẽ được gió mang đi. Dưới bến, con đò nhỏ đong đầy trăng hờ hững đậu bên mép nước. Một người ngồi bó gối, buông cần, giống như đang câu những mảnh trăng sóng sánh vỡ trên mặt nước mênh mang.

Cách bến đò không xa, giờ có một cây cầu bê tông vươn mình qua sông Cái. Ánh trăng như dát bạc khắp thân cầu. Dưới trăng giờ không còn nghe văng vẳng tiếng khách gọi đò và con đường xuống bến, cỏ mọc lan kín lối. Không biết khách qua sông, mấy ai còn nhớ bến đò ngang? Cũng trên bến đò này, mấy chục năm về trước, biết bao đôi lứa bịn rịn nói lời giã biệt trong những đêm trăng mà cả người đi, kẻ ở đều giấu kín nỗi nhớ nhung trong ánh mắt… Và cũng có không biết bao nhiêu đêm, những người đàn bà, con gái ra sông gánh nước, giũ lụa, dãi nỗi niềm tâm sự sâu kín của lòng mình dưới ánh trăng khuya. Nỗi nhớ, niềm thương ngày ấy không thể nói lên thành lời, chỉ có ánh trăng vời vợi trong đêm quê tĩnh mịch mới thấu tỏ được nỗi lòng của người chờ đợi. Như ông lái đò kia, ngày ấy ông chưa tròn hai mươi tuổi. Ông cũng giã biệt bến đò, giã biệt người con gái để khoác ba lô ra trận trong một đêm trăng sáng. Người con gái thay ông chở đò trên bến sông quê, khi trở về, bến đò đã vắng bóng người thương. Bom đạn chiến tranh có chừa một chỗ nào! Ông gắn quãng đời còn lại với con đò và bến sông giống như trong Cung Quảng không thể thiếu cây đa với chú Cuội.

Trên đê có một đôi trai gái. Cô gái giơ tay ra khoảng không vụm từng vụm khe khẽ ấp vào mặt và tủm tỉm cười. Người con trai ngạc nhiên hỏi:

- Em làm gì thế?
Người con gái khúch khích cười:

- Anh không thấy ư? Em lấy ánh trăng để rửa mặt!

- Ồ! Trăng mới kỳ diệu làm sao! Mai anh bay rồi! Ở nước ngoài chắc anh sẽ chẳng bao giờ được hưởng một đêm trăng đẹp thế này…

Người con trai nắm lấy bàn tay người con gái cùng đưa ra hứng lấy ánh trăng thì thào:

- Em chờ anh chứ?

Cô gái im lặng. Người con trai kéo cô gái xích lại với mình. Anh nâng khuôn trăng ngời ngợi trên tay và đặt một nụ hôn nồng nàn lên đôi môi chín mọng. Cỏ trên đê êm mịm như nhung. Trên cao, trăng e thẹn giấu nụ cười hạnh phúc sau chiếc khăn voan mây trắng.

Trăng quê dịu dàng buông lơi theo gió nhẹ. 

Hoàng Phương Nhâm (VNQĐ)

                                     Theo Quehuongonline

  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 1
Total: 65096964

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July