Bỗng tất cả dội về trong ký ức,
Ngân vang trong huyết quản, trong tim
Có điều gì vui sướng lẫn xót xa
Như ai đó thầm thì lời thương mến.
Nhưng đời thường lấn át bao xúc cảm
Như gió thổi về ảm đạm tháng ngày trôi
Bởi vẫn cây bạch dương xào xạc
Trên mộ mẹ hiền yêu dấu của tôi.
Đạn đã giết cha tôi ngoài mặt trận
Mà bên hàng rào nơi chốn quê tôi
Bạch dương xào xạc như ong cùng mưa, gió
Vẫn lá vàng rơi lả tả như mưa…
Nước Nga của tôi ơi, yêu bạch dương biết mấy!
Đã lớn lên cùng năm tháng tuổi thơ tôi
Bởi vì thế mà mắt rưng ngấn lệ
Trên bờ mi đã khô cạn thủa nào.
Thơ Nikolai Rubtsov
QH dịch
****************************************
Березы
Я люблю, когда шумят березы,
Когда листья падают с берез.
Слушаю - и набегают слезы
На глаза, отвыкшие от слез.
Все очнется в памяти невольно,
Отзовется в сердце и в крови.
Станет как-то радостно и больно,
Будто кто-то шепчет о любви.
Только чаще побеждает проза,
Словно дунет ветер хмурых дней.
Ведь шумит такая же береза
Над могилой матери моей.
На войне отца убила пуля,
А у нас в деревне у оград
С ветром и дождем шумел, как улей,
Вот такой же желтый листопад...
Русь моя, люблю твои березы!
С первых лет я с ними жил и рос.
Потому и набегают слезы
На глаза, отвыкшие от слез...
Николай Рубцов