Gửi B. Kornhilov
1.
Ồ, vâng em khác rồi, khác hẳn ngày xưa
Cuộc đời trôi quá nhanh, chẳng mấy rồi kết thúc…
Anh không nhận ra em, em đã già đến thế.
Mà biết đâu, anh vẫn nhận ra em? Hãy nói đi anh!
Em không cầu xin anh tha thứ
Cũng chẳng nói lời thề nguyền – vô ích phải không anh.
Nhưng ví thử em tin- rằng anh quay trở lại
Nếu như anh còn nhận ra em-
Những giận hờn nhau, hãy quên đi anh nhé
Ta lại sóng đôi bên nhau như ngày trước-
Sẽ lại cùng nhau khóc và chỉ khóc,
Mà hai ta thôi mới hiểu- vì sao?
2.
Hồi tưởng lại ngày xưa trong ký ức,
Em nhớ về những câu hát đầu tiên:
« Ngôi sao cháy ửng hồng sóng nước Neva
Họa mi hót ngập ngừng ven thành phố...»
…Năm tháng trôi qua cay đắng, ngọt ngào hơn.
Mặt đất quanh ta vẫn bao la như thế .
Bây giờ- anh có lý
Người yêu đầu của em
Đã mất dấu nơi đâu,
Em hát khác xưa rồi,
Khóc cũng chẳng như xưa…
Còn lũ trẻ giờ đây vẫn hát nguyên như thế:
Về hoàng hôn, sóng nước Neva…
Vẫn hạnh phúc ngọt ngào trong câu hát.
Tuổi trẻ bao giờ cũng đúng, phải không anh.
Thơ Olga Berggoltz
QH dịch
******************************************
Борису Корнилову
«…И все не так, и ты теперь иная,
поешь другое, плачешь о другом…»
Б. Корнилов
1.
О да, я иная, совсем уж иная!
Как быстро кончается жизнь…
Я так постарела, что ты не узнаешь.
А может, узнаешь? Скажи!
Не стану прощенья просить я,
ни клятвы —
напрасной — не стану давать.
Но если — я верю — вернешься обратно,
но если сумеешь узнать, —
давай о взаимных обидах забудем,
побродим, как раньше, вдвоем, —
и плакать, и плакать, и плакать мы будем,
мы знаем с тобою — о чем.
2.
Перебирая в памяти былое,
я вспомню песни первые свои:
«Звезда горит над розовой Невою,
заставские бормочут соловьи…»
…Но годы шли все горестней и слаще,
земля необозримая кругом.
Теперь — ты прав,
мой первый
и пропащий,
пою другое,
плачу о другом…
А юные девчонки и мальчишки,
они — о том же: сумерки, Нева…
И та же нега в этих песнях дышит,
и молодость по-прежнему права.
Ольга Берггольц
Người dịch Nhà thơ Nguyễn Quốc Hùng
Hội VHNT Việt Nam tại Liên bang Nga