\
Ảnh nguồn - Internet
Я помню время золотое,
Я помню время золотое,
Я помню сердцу милый край.
День вечерел; мы были двое;
Внизу, в тени, шумел Дунай.
И на холму, там, где, белея,
Руина замка вдаль глядит,
Стояла ты, младая фея,
На мшистый опершисьk гранит,
Ногой младенческой касаясь
Обломков груды вековой;
И солнце медлило, прощаясь
С холмом, и замком, и тобой.
И ветер тихий мимолетом
Твоей одеждою играл
И с диких яблонь цвет за цветом
На плечи юные свевал.
Ты беззаботно вдаль глядела…
Край неба дымно гас в лучах;
День догорал; звучнее пела
Река в померкших берегах.
И ты с веселостью беспечной
Счастливый провожала день;
И сладко жизни быстротечной
Над нами пролетала тень.
<1834-1836>
Федор Тютчев
THỜI HOÀNG KIM
Anh nhớ mãi thời gian vàng
Hồn quê lưu luyến chứa chan năm nào.
Chiều tà mình đứng bên nhau
Đu-nai* râm mát dưới sâu rầm rì
Đồi cao loáng bạc trên kia,
lâu đài đổ nát nhìn về xa xôi
Và em, nàng tiên rạng ngời
Đứng trên bậc đá bao đời rêu phong.
Chân xinh chạm mảnh ngói hồng,
tàn dư thế kỉ nằm trong lụi tàn
Mặt trời nán lại chào nàng
chào lâu đài, chào đồi vàng chiều hôm
Gió nhẹ nhàng lướt môi hôn
dỡn dùa tà áo chờn vờn luyến lưu
Táo rừng hoa rớt xuống chiều
Vương vai thiếu nữ sao nhiều nhiều ghê
Vô tư em ngước nhìn về…
Trời xa khói tắt dăm tia muộn màng.
Sông reo vang, khúc chiều tàn
Hoàng hôn dần sẫm mênh mang đôi bờ.
Dáng em tươi trẻ nhởn nhơ
Tiễn ngày vui đang từng giờ cạn đi
Thấm thoát trôi tuổi xuân thì
Đêm nhanh đến phủ những gì quanh ta.
*Du-nai: một tên khác của sông Đa-nuýp
Dịch giả Ngọc Châu
|