NHÀ VĂN TÔ NGỌC THẠCH
Tên khai sinh: Tô Ngọc Thạch
Bút danh: Thi An, Ngọc Tô
Quê quán: Hải Phòng
Tham gia Quân đội nhân dân Việt Nam
Có nhiều năm sống học tập và công tác tại Liên Xô cũ
và Liên bang Nga.
Bắt đầu làm thơ từ năm 1970
Hiện sống và viết tại Hải Phòng
Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam
Hội viên "Hội những người viết văn thế kỷ 21" Liên bang Nga
Ban biên tập Nguoixunghekiev.vn trân trọng giới thiệu cùng độc giả
chùm thơ của nhà văn Tô Ngọc Thạch viết về nước Nga -
nơi anh đã từng gắn bó trong những năm tháng học tập và công tác!
ТЕЛЕЦКОЕ ОЗЕРО
Мягка синева Телецкого озера,
Я страстно стремлюсь к его берегам.
Я падаю, падаю в облака розовые
Плыву по ветру к осенним горам.
Ждала меня долго ты и стала камнем
Озеро катит волны к тебе.
В глазах отражается синее, давнее…
Я плыву… Но трудно перечить судьбе –
Лодка разбита. Катятся волны.
Твою улыбку скрыли цветы.
Страданием мир окружающий полон.
Солнце любви – это только мечты.
И лишь тоска, глубинная, вечная
Являет кровоподтёки стихов.
__________
* Телецкое озеро расположено на северо-востоке Горного Алтая.
HỒ TRÊ LẾCH!
Hồ xanh Trê Lếch* dịu êm
Đôi bờ khát vọng bên thềm nhớ mong
Tôi rơi vào áng mây hồng
Dật dờ theo gió phiêu bồng chiều thu
Em ngồi hóa đá trong mơ
Ngả nghiêng sông hẹn bến chờ mỏng manh
Mắt em thả xuống hồ xanh
Thuyền tôi chao đảo chòng chành...vỡ tan
Bâng khuâng sóng nổi ngập tràn
Nụ cười e ấp dưới làn hoa rơi
Vàng đau ngợp cả xa xôi
Hạt thương tứa nắng bên trời ngày xưa
Từ trong thăm thẳm đáy hồ
Tương tư tôi vớt câu thơ tím bầm.
__________
* Trê Lếch: Hồ nối liền với sông Ốbi thuộc vùng Altai, LB Nga
ЯМОЧКИ
В память мою тропка
Перед домом твоим.
Зелёное гало катаппы
Меня погружает в сплин…
Ты улыбнулась случайно –
Ямочки на щеках.
Я спрятал в ладонях тайну,
Спрятал в своих стихах.
Жду теперь с нетерпеньем
Чтоб улыбнулась ты.
Ямочки без сомнений
В сердце моё вросли.
Время настало – солдатом
Ушёл далеко на войну.
В день возвращения закатный
Улыбку твою найду...
…в комель катаппа старого
Падает, падает дождь ...
06/1974
LÚM ĐỒNG TIỀN
Con đường mòn ký ức
Vắt qua cửa nhà em
Tán bàng xanh tình duyên
Đi ngang qua nỗi nhớ
Lần ấy em vô ý
Đánh rơi lúm рồng tiền
Bất chợt anh nhặt lên
Giấu vào trong im lặng
Anh mong hoài thắc thỏm
Lần nữa em đánh rơi
Để trầu thắm đỏ môi
Cho lòng anh bão nổi
Rồi anh đi bộ рội
Bằn bặt chiến trường xa
Ngày về con đường hoa
Tìm lúm đồng tiền cũ
Bên gốc bàng trước ngõ
Nay chỉ còn mưa rơi…
06/1974
Tô Ngọc Thạch
|