Tham quan, tham nhũng
Ông ngồi ông ngắm mảnh trời con,
Nhẩm đốt ngón tay những mất còn.
Dối dưới lừa trên lời phỉnh ngọt,
Chà ngang xéo dọc mép chùi ngon.
Rõ nhiều càng ít trăm phương khoét,
Chưa nhỏ đã to một kế bòn.
Vốn biết dân này yêu chính lý
Ra tay cho nếm biết già non!
Ngứa mắt trông vào những nhãi con
Đã ăn đến khố thế sao còn.
Vung tay hạ bút là cay ngọt,
Trỏ ngón hất cằm đã quý ngon.
Ném đá giấu tay tài tiếng khoét,
Vây bè kéo cánh giỏi mưu bòn.
Hãy đưa vào cũi tìm thêm giống
Háu đá xin mời chú ngựa non!
Nó lại chúc nhau đẻ lắm con
Quan xưa tục tĩu ấy nay còn…
Thớt không mật mỡ đừng mong ngọt,
Túi chẳng bạc tiền đố ngủ ngon.
Mật mỡ làm chi cho kiến bám,
Bạc tiền ra thế để quan bòn.
Vải thưa mắt thánh đừng che mãi,
Trước thế dân này biết chúng non!
Ngã thằng quan lớn dậy quan con,
Cái bóng hình kia cứ mất còn.
Khi bốc mùi thơm thè lưỡi ngọt,
Lúc bùng gan thối nuốt lời ngon.
"Lòng trung" - của ấy nhờ gom góp,
"Đức hiếu" - thân đây biết chắt bòn.
Nhã nhặn, khiêm nhường quan thánh dạy,
Lấy tình nhân ái phủ trời non.
Quan già để lại những quan con,
Thế hệ về hưu thế hệ còn…
Dân cứ bốn mùa cay với đắng,
Quan thì ba bữa ngọt và ngon.
Lằng nhằng quan lớn rối quan con
Chắc hết nay mai lại tiếp còn…
Diệt cỏ chăm vườn hoa thắm sắc,
Ươm cây bón nụ quả bùi ngon.
Thành cao vách đứng ngăn phương khoét,
Mái kín nền cân chặn lối bòn.
Cái chuyện trăm năm ngày bỏ phí,
Khi tàn, khi héo tại chồi non.
Kiev, 1993
|