Trang chủ Liên hệ       Chủ nhật, Ngày 24/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Nhớ và quên - Nhà văn Vũ Tú Nam Nhớ và quên - Nhà văn Vũ Tú Nam , Người xứ Nghệ Kiev
 

 

VanVN.Net - Bốn câu thơ của anh Dương, cựu chiến binh sinh viên năm 1972 ở thành cổ Quảng Trị - tôi quên họ của anh, tuổi già thật đáng trách! Bốn câu thơ ấy đọc một lần thì ai ai cũng nhớ. Người đọc còn “biên tập” lại một vài từ trong bài thơ, khiến nó trở thành sáng tác của tất cả mọi người.

Riêng tôi thì nhớ bốn câu thơ ấy như sau:

Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm

Có tuổi hai mươi thành sóng nước

Vỗ yên bờ cõi mãi ngàn năm

Có thể thay đổi một vài từ ở câu đầu và hai câu cuối, riêng câu thứ hai Đáy sông còn đó bạn tôi nằm thì không thể sửa được gì cả.

Mùa hè năm 1972, hàng ngàn chiến sĩ là sinh viên ưu tú nhập ngũ (số đông gốc Hà Nội) đã vượt sông Thạch Hãn để vào thành cổ Quảng Trị. Rất nhiều người đã hy sinh, chìm dưới đáy sông. Bốn câu thơ của anh Dương khiến ta nhớ lại 81 ngày đêm quân ta chiến đấu ác liệt giữ thành cổ Quảng Trị, và nhớ mãi sự hy sinh trong sáng và cao cả của thanh niên sinh viên thời ấy.

Vì nhớ, nên anh Dương đã có bốn câu thơ để đời. Vì nhớ, nên nhiều cựu chiến binh sinh viên thế hệ 1972 đã có những sáng tác văn nghệ cảm động, như Hoàng Nhuận Cầm với phim Mùi cỏ cháy, Nguyễn Trọng Luân với tập thơ Mây trên trời Quảng Trị, Nguyễn Như Thìn với tập văn Nó và tôi… Nhiều cựu chiến binh sinh viên đã viết văn làm thơ, đã tham gia diễn đàn mạng Quân sử Việt Nam “Dựng nước giữ nước” với ý thức công dân đầy trách nhiệm.

Nguyễn Trọng Luân đã viết: “Những người lính được trở về trong hòa bình cứ tự nghĩ mình luôn mắc nợ những người đã hy sinh”. Và các anh đã cố gắng sống tốt, làm việc tốt. Nay các anh đã trên sáu mươi tuổi, đã có cháu nội cháu ngoại cả rồi.

Các anh không bao giờ quên lịch sử. Con cháu các anh sẽ nhớ mãi, cũng như toàn thể nhân dân chúng ta.

Đáy sông còn đó bạn tôi nằm…

Vậy mà có những kẻ cố tình quên. Quên để giành giật bon chen vì danh lợi. Quên để vơ vét cho đầy túi tham. Quên cả lòng tự trọng và danh dự con người. Thật là đáng giận và đáng thương biết bao!

             Theo Hội nhà văn Việt Nam


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 1
Total: 65169317

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July