Văn Nghệ
|
Em ơi Hà Nội phố
Với không ít người Hà Nội luôn là nỗi nhớ khôn nguôi trong mỗi chuyến đi xa. Nhớ cảnh yên bình của Hồ Gươm buổi sớm, nhớ mùi hương nồng nàn hoa sữa trên mỗi chặng đường, nhớ những tiếng ve khi đất trời vào hạ, nhớ cả những sắc đào hồng thắm khi đông trở sang xuân.
|
Chi tiết »
|
|
Tin Văn nghệ: Thơ Nguyễn Huy Hoàng: vẫn đắng đót 1 trái tim yêu, dẫu nước Nga bây giờ đã khác
(VOV5)- Như chúng tôi đã đưa tin, tập thơ “Một thời tôi từng có”của Tiến sĩ ngữ văn, nhà thơ Nguyễn Huy Hoàng, người Việt ở Nga (do Trung tâm Văn hóa ngôn ngữ Đông Tây liên kết với NXB Văn học phát hành) vừa ra mắt độc giả nhân kỉ niệm 95 năm Cách mạng Tháng Mười Nga. Tập thơ là sự chiêm nghiệm của Nguyễn Huy Hoàng trong suốt cuộc hành trình hai mươi năm gắn bó với nước Nga. Nền văn hoá Nga, thiên nhiên Nga tươi đẹp đã đi vào thơ của anh với tất cả lòng mến yêu sâu đậm.
|
Chi tiết »
|
|
|
|
Phượng vẫn theo tôi
Ba mươi tuổi tôi mơ về hoa phượng/ Nếu muộn màng xin người thứ lỗi cho/ Tuổi ba mươi vẫn còn nghèo rung động/ Dẫu rất thương phượng thắm tuổi học trò.
|
Chi tiết »
|
|
|
|
|
|
Tình khúc Thu Bồn - DƯƠNG NGUYÊN
Thu Bồn có nét hoang dã Tây Nguyên, to cao, lực lưỡng, rất hấp dẫn phái nữ. Tính hào phóng, bốc giời như Thúc Sinh, chăm sóc người mình yêu từ A đến Z nên cô nào đã dính vào anh thì không thể rời ra nổi. Tôi quen Thu Bồn từ năm 1972, và về làm quân của anh đầu năm 1974, khi đó anh đã có hai con nhưng ly thân với vợ, cháu lớn tên là Hùng sống với anh ở khu văn công Mai Dịch.
|
Chi tiết »
|
|
Những mùa heo may thương nhớ
(Dân trí) - Cuộc đời mỗi con người đều có những ngọn gió heo may và đồng hành cùng nó. Riêng với tôi nó còn là người bạn tri kỷ của tuổi thơ lam lũ. Ai đã ở quê sẽ hiểu sự háo hức như thế nào khi đón ngọn heo may về.
|
Chi tiết »
|
|
|
Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời HÀN MẶC TỬ - ĐOÀN MINH TÂM
Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.
|
Chi tiết »
|
|
|
|
Số phận một bài thơ… “nhạy cảm”!
(Dân trí) - Nếu “chụp” cho cái mũ “nhạy cảm, định kiến, ám chỉ” như với bài Lời những cây dầu cổ thụ ở ủy ban nhân dân của Đàm Chu Văn thì Tình yêu và pho tượng cổ của Phan Huy còn… “nặng tội” hơn nhiều. Thế nhưng, số phận hai bài thơ lại khác hẳn nhau.
|
Chi tiết »
|
|
Tiếng rao buổi sớm mai
(Dân trí) - Thời tiết đã dần sang đông, mới se se chứ chưa lạnh hẳn nhưng cũng khiến con người ta như lười biếng thêm, cố rúc mình trong chăn ấm, ước giá được ngủ thêm tí nữa thì tốt.
|
Chi tiết »
|
|
|
|
|
|