Trang chủ Liên hệ       Thứ sáu, Ngày 22/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
  -  Đất và người Xứ Nghệ
  -  Dân ca Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Truyền thống Nghệ Tĩnh > Đất và người Xứ Nghệ >
  Xa quê, thèm nghe giọng Nghệ... Xa quê, thèm nghe giọng Nghệ... , Người xứ Nghệ Kiev
 

 

Xa quê, thèm nghe giọng Nghệ...

  1. ...một đứa con xa quê, đang lang thang ngoài đường... Bất chợt nghe đâu đó loáng thoáng cái giọng nằng nặng, lớ lớ. Tôi giật mình, thảng thốt, nhìn quanh như chợt gặp lại một điều gì đó thiêng liêng lắm - giọng Nghệ của quê mình !

    Một mùa hè nữa đã lại sắp về, mùa hè gợi đến những cuộc chia tay của bọn học trò cuối cấp, mùa hè gợi trong lòng người ta những “nỗi buồn hoa phượng”, những buổi chiều thả diều trên đồng cỏ, những con sóng vu vơ của biển…. Mùa hè cũng mang đến cho tôi biết bao cảm xúc, nỗi niềm của một đứa con xa quê, nhớ về mảnh đất nắng gắt và gió Lào bỏng rát.

    Ba năm trước, kết thúc 12 năm học phổ thông, tôi khăn gói vào Huế nhập học. Lần đầu tiên xa quê, Huế lại luôn ướt sũng trong những cơn mưa dầm dề dai dẳng, những ngày đầu tôi nhớ nhà nhớ quê da diết tưởng chừng như không chịu nổi. Lạ quê, lạ người, bạn bè cũng chẳng quen biết ai tôi chỉ biết vùi đầu vào chăn khóc cho thỏa nỗi nhớ nhà. Tôi biết, không chỉ riêng tôi mà những ai xa nhà đều có cảm giác như vậy.

    Những ngày đầu, lang thang ngoài đường, chỉ cần bất chợt nghe đâu đó loáng thoáng cái giọng nói nằng nặng, lớ lớ là tôi giật mình thảng thốt, nhìn quanh như chợt gặp lại một điều gì đó thiêng liêng lắm - giọng nói của quê nhà...!

    Nhớ ngày đầu vào lớp bạn bè tôi đã từng mắt tròn mắt dẹt khi tôi tự giới thiệu “mình ở Nghệ An chứ mô” Và đâu đó sẽ ồn ào lên, “A! dân Bác Hồ đó”, “Ồ, dân cá gỗ anh em ơi !”

    Và lần đầu tiên trong đời tôi còn biết có một thứ “nội ngữ” của Việt Nam là tiếng Nghệ Tĩnh. Có đứa bạn đập nhẹ vào tai tôi thì thầm “nghe bảo ở Nghệ An cậu có quả “trốc tru” với có “con gấy” gì đó ăn ngon lắm hả ? ” Tôi suýt nữa thì cười phá lên ngay giữa lớp, lại thầm kính phục, không biết có bậc “tiền bối” nào đã nghĩ ra cái trò hay như thế. Giờ môn văn học dân gian tôi bỗng nhiên trở thành một nhân vật cực kỳ quan trọng, đó là làm “phiên dịch” cho cả cô giáo và các bạn trong lớp cho những câu thơ của người xứ Nghệ sáng tác. Các bạn tôi đã tròn mắt lên khi biết “cầm lấy đọi thì đọi rớt, cầm lấy đụa thì đụa rơi” là gì.

    Có lẽ vui và có ý nghĩa nhất trong đời sinh viên chúng tôi là những cuộc họp đồng hương trên đất khách, một tấm bạt lớn được trải ra, mấy chục con người chen chúc, trò chuyện, ôn lại những kỷ niệm ở quê nhà và hát những bài hát truyền thống của quê hương. Những lúc ấy sao thấy yêu quê mình quá ! Và tự hào hơn hết thảy là cứ mỗi năm đến ngày 19/5 chúng tôi lại hẹn nhau tới Bảo tàng Hồ Chí Minh tại Huế để thắp hương và dâng hoa cho Người. Được nghe các cô hướng dẫn viên kể cho nghe về cuộc đời hoạt động, những cống hiến và nét sống dản dị của Bác. Được ôm nhau khóc òa lên khi xem những bộ phim tư liệu về Bác, cảm động, kính phục và tự hào chen lẫn nhau.

    Hầu như trên mọi miền đất nước hôm nay đều có những người gốc Nghệ sinh sống và làm việc. Đất Nghệ An nổi tiếng là “đất học”, là “địa linh nhân kiệt”. Truyền thuyết “cá gỗ” có thể gợi cho nhiều người những suy nghĩ khác nhau, nhưng với tôi đó là niềm tự hào lớn nhất về một miền đất hiếu học, chịu thương chịu khó. Giọng nói nằng nặng hôm nào tôi thấy quê quê và xấu hổ mỗi khi nói ra thì hôm nay đã trở thành một điều gì đó rất thiêng liêng. Cái bản sắc riêng của người xứ Nghệ.

    Một mùa hè nữa sắp về, mỗi lần hình ảnh quê hương chợt hiện lên với cái nắng găy gắt và những cơn gió Lào khắc nghiệt là lòng chúng tôi lại run run một niềm thương, một nỗi nhớ. Cái khắc nghiệt của thiên nhiên dạy chúng tôi thấm thía hơn về cái nghèo, quý trọng hơn những đồng tiền cha mẹ chắt chiu gửi vào, sâu sắc hơn cái tình người trong khó khăn gian khổ và cả cái nghị lực để vươn lên không thua bạn kém bè.

    Trích lại một bạn thân đã học ở Huế !ghi lại niềm cảm xúc này .Nguyễn Thanh Trà - Khoa báo chí ĐẠI HỌC HUẾ.Quê quán .Hùng Tiến - Nam Đàn
       theo trang đồng hương nam đàn

  Các Tin khác
  + Vượt lũy tre làng, nữ giám đốc HTX ở Hà Tĩnh đưa nước mắm biển Thiên Cầm xuất ngoại (12/11/2024)
  + Một cây cổ thụ là cây trôi đã sống 800 tuổi ở Hà Tĩnh được công nhận cây Di sản Việt Nam (26/09/2024)
  + Đến Hà Tĩnh, ngắm bình minh trên biển Hoành Sơn (17/09/2024)
  + Bản sắc SLNA - sự khác biệt tuyệt vời ở V.League 2024/2025 (31/08/2024)
  + Làng Đỏ - nơi”căm thù như biển lửa, đã đứng lên”… (31/08/2024)
  + Đại gia Trần Quang Luận và hệ sinh thái Thanh Thành Đạt nổi danh xứ Nghệ (15/08/2024)
  + Khát vọng Thanh Chương (11/08/2024)
  + Hà Tĩnh gặp mặt chúc mừng học sinh đoạt HCB Olympic Toán học quốc tế (02/08/2024)
  + Cầu Nhe - nơi ghi dấu tinh thần quả cảm của 53 liệt sỹ (23/07/2024)
  + Vô xứ Nghệ thăm quê Bác (13/07/2024)
  + Về lại Nậm Nơn (02/07/2024)
  + 48 giờ ở Nghệ An (17/06/2024)
  + Bến Thủy - cây cầu thế kỷ của xứ Nghệ (09/06/2024)
  + Đôi vợ chồng "thổi hồn" vào dân ca ví, giặm (06/06/2024)
  + 9 điểm du lịch hấp dẫn không thể bỏ qua khi đến miền Tây xứ Nghệ (26/05/2024)
  + Trần Đình Sơn - "cánh chim đầu đàn” của điền kinh Hà Tĩnh (25/05/2024)
  + Nghệ An: Cả làng kiếm bộn tiền từ con đặc sản "cưỡi máy bay xuất ngoại” (20/05/2024)
  + Chiêm ngưỡng hàng cây xà cừ cổ thụ trên quê hương Bác (20/05/2024)
  + Đổi thay trên quê hương Bác (20/05/2024)
  + Sáng tháng Năm về thăm quê Bác (16/05/2024)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 2
Total: 65104973

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July