Trang chủ Liên hệ       Thư ba, Ngày 23/04/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
  -  Con Người Việt Nam
  -  Đất Nước Việt Nam
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Việt Nam Đất Nước Con Người > Con Người Việt Nam >
  Chuyện xúc động bức ảnh Nụ cười chiến thắng Chuyện xúc động bức ảnh Nụ cười chiến thắng , Người xứ Nghệ Kiev
 

 


Nhân kỷ niệm ngày Giải phóng miền Nam năm nay, trân trọng giới thiệu tới độc giả những dòng hồi ức của cựu phóng viên chiến trường Đoàn Công Tính khi ông chụp bức ảnh “Nụ cười chiến thắng bên Thành cổ Quảng Trị” cách đây hơn 40 năm.



Trong đời làm phóng viên chiến trường của tôi có những kỷ niệm khó quên. Đó là trường hợp tôi chụp bức ảnh “Nụ cười chiến thắng bên Thành cổ Quảng Trị”. 

Trong bức ảnh có nhân vật trẻ tuổi, đẹp trai tên là Lê Xuân Chinh (ảnh đăng vào đúng ngày lễ 2/9 năm 1972 trên báo Nhân Dân) khi cuộc chiến 80 ngày đêm tại Thành cổ Quảng Trị vẫn đang tiếp diễn ác liệt – đêm 16/9 quân ta mới rút khỏi địa danh này.

 

Chuyện xúc động bức ảnh Nụ cười chiến thắng

Nụ cười chiến thắng dưới chân Thành cổ Quảng Trị, 1972

 


Sau khi ảnh được đăng, nhiều điện thoại và thư gửi tới tòa soạn để hỏi thăm về người trong ảnh. Có nhiều thư cùng viết “… nó là con tôi đấy, không biết giờ này nó bình an?...”. Tôi điện ngay về đơn vị hỏi tin tức về người trong ảnh thì được đơn vị trả lời: “Chốt (điểm cố thủ) ấy đã bị thương vong hết”. 

Từ đó cho đến lúc bức ảnh được phóng to treo trong bảo tàng Thành Cổ (tại xã Quảng Trị), người xem có hỏi đều được trả lời “Người trong ảnh đã hy sinh…”. Cho tới một ngày đúng vào dịp 30 năm sau (năm 2002) có người bạn cùng quê với Chinh vào thăm bảo tàng kêu to lên: “Không! Đây là anh Lê Xuân Chinh bạn cùng xóm với tôi, anh ta còn sống”. 

Người đó cho biết anh Chinh đã đi kinh tế mới ở Điện Biên Phủ từ nhiều năm rồi. Thông tin đó đã đến được với tác giả và rồi chẳng bao lâu đã diễn ra cuộc hội ngộ bất ngờ, có cả nước mắt và nụ cười giữa người chụp và người được chụp. 

Thì ra Lê Xuân Chinh bị thương phần mềm và bị sức ép của bom pháo khá nặng nên được đưa về tuyến sau điều trị rồi được trả về quê ở thái Bình, không kịp nhận giấy chứng thương và các giấy tờ khác. Về quê làm ruộng, gặp khó khăn nhiều do sức khỏe kém, anh theo người làng đi xây dựng kinh tế mới ở Điện Biên Phủ.

Suốt 30 năm ấy, anh Chinh sống trong cảnh nghèo khó, nhà tranh dột nát, con cái không ai học hết cấp 2, bản thân anh không có chế độ, chính sách gì (vì không có giấy chứng thương nên không có thẻ thương binh, cũng không ai biết anh đã từng là một dũng sĩ chiến đấu trong Thành cổ Quảng Trị).

Cuối cùng, sau 30 năm, tôi và các đồng đội khác đã giúp anh lấy được thẻ thương binh rồi được cấp nhà tình nghĩa… Tôi thở phào, thế là anh Chinh không những còn sống mà cuộc sống của anh còn có hậu!

 

Chuyện xúc động bức ảnh Nụ cười chiến thắng

Trận đánh trước Thành cổ Quảng Trị, 1972

 


Lại kể về buổi gặp mặt sau bao nhiêu năm, chúng tôi đã ôn lại quá khứ khốc liệt ngày nào, tưởng như sự việc vừa mới xảy ra. Tôi xin kể cho các bạn trẻ hôm nay một vài nét về bối cảnh ra đời bức ảnh:

Bắt đầu từ ngày 28-6-1972, pháo lửa từng cơn trút xuống thành cổ Quảng Trị. Địch đã huy động trên 2 sư đoàn lính thủy đánh bộ và nhiều đơn vị khác tiến sau vệt bom rải thảm B52, hòng giành giật lại mảnh đất liên quan đến hội nghị Paris mà thế giới hết sức chú ý. Từ ngày 12-7, chúng tăng cường thêm bộ binh và hỏa lực các loại.

Nhằm phá nát Thành cổ tới mức không còn một viên gạch dính vào nhau, Mỹ đã dùng loại bom dù thả từng chuỗi, đào bới phá nát các hầm hố. Rồi chất độc hóa học kéo từng từng vệt dài màu vàng trên nền trời, tỏa dần ra, trùm xuống Thành Cổ một thứ khói vàng nhạt chết người. 

Đội ngũ phóng viên báo Quân đội Nhân dân và một số báo khác từ ngoài Thành Cổ nhìn vào trong thành, lòng hết sức nôn nóng, chỉ muốn vượt sông Thạch Hãn đến cùng với các chiến sĩ để chia sẻ những ác liệt,nguy hiểm và ghi lại hình ảnh chiến đấu anh hùng của họ…

Thời điểm này trên bàn đàm phán Paris (về giải pháp chấm dứt chiến tranh) có cuộc tranh cãi: ai là người làm chủ thị xã và Thành cổ Quảng Trị? Thông tin từ 2 phía bằng lời nói không đủ sức chứng minh… Các nhà báo hiểu cần phải vào tận nơi tìm hiểu cuộc sống và chiến đấu dũng cảm của các chiến sĩ ta để tạo ra lợi thế cho phía ta trên bàn đàm phán.

 

Chuyện xúc động bức ảnh Nụ cười chiến thắng

Đánh chiếm căn cứ Đầu Mầu (Quảng Trị, ngày 31/3/1972)

 


Nhưng trước mắt các nhà báo, con đường vào Thành cổ chẳng dễ dàng gì. Có lời khuyên từ Bộ Chỉ huy mặt trận: không nên để phóng viên vào Thành Cổ (để tránh thương vong). 

Nhưng có điều gì thôi thúc khiến tôi phải tìm mọi cách “phá rào” vào Thành cho bằng được. Tôi tìm đến vị trí Đảng Ủy xã Triệu Thượng, ngay sát bờ sông Thạch Hãn, cách Thành Cổ 800 mét. Sau khi biết tôi muốn tìm đường vào Thành Cổ, tôi nhận được lời khuyên nên bám tuyến đi ra của đường vận chuyển thương binh cũng đủ tài liệu. 

Nhưng tôi là phóng viên nhiếp ảnh, không thể lấy tài liệu gián tiếp. Ống kính của tôi đã gắn bó từ đầu với chiến dịch giải phóng Quảng Trị. 

Tôi đã đưa được vào ống kính những hình ảnh anh hùng của chiến sĩ đánh sụp “hàng rào điện tử Mác-na-ma-na”, ghi được phút lịch sử các chiến sĩ cắm cờ lên căn cứ Đầu mầu, hình ảnh cả một trung đoàn 56 của quân ngụy Sài Gòn phản chiến trở về với cách mạng. 

Giờ đây, tôi phải có hình ảnh chiến sĩ ta chiến đấu tại Thành Cổ. Cả nước muốn nhìn thấy họ sống ra sao dưới pháo bầy, bom chum và bom rải thảm của B52 Mỹ.

Nghe tôi trình bày, một nữ chiến sĩ du kích thường làm liên lạc ra vào Thành Cổ nói vui: Nhà báo đã “ngoan cố” muốn vào Thành Cổ thì em xin dẫn đường.

Hai nữ du kích đã tự nguyện dẫn đường là cô Lệ, cô Hảo. Các cô cho biết, vượt qua sông Thạch Hãn rất khó khăn, nguy hiểm, có lúc mảnh bom rơi như mưa, trên mặt sông đầy ánh pháo sáng…

Tôi đã từng chụp hình ảnh lúc Thành Cổ mới giải phóng, Dinh Tỉnh trưởng còn nguyên vẹn. Còn lúc này Thành Cổ ngày 16-8-1972, Dinh Tỉnh trưởng đã nát tan tành và Thành Cổ cũng sụp lở như vừa qua một trận động đất lớn. 

Chỉ còn nụ cười của những người chiến sĩ bảo vệ Thành Cổ là còn nguyên vẹn và rạng rỡ. Anh em nói khi tôi đưa ống kính lên: “Có thể ngày mai đây một số an hem chúng tôi không còn nữa, nhưng Thành Cổ sẽ sống mãi trong lịch sử vinh quang của đất nước”. 

Tôi đã say mê bất chấp bom đạn để giành giật những bức ảnh từ tay thần chết, những hình ảnh sống và chiến đấu vừa bình dị vừa oai hùng của các chiến sĩ trẻ. Trong số những bức ảnh đó, bức ảnh ghi lại khoảnh khắc hiếm hoi với nụ cười lạc quan của Lê Xuân Chinh và đồng đội đã phản ánh đúng tinh thần tình cảm của người lính quyết tử cho Thành Cổ đứng vững.

Trước khi rời khỏi Thành Cổ, mang phim ảnh về Hà Nội, tôi cảm thấy trách nhiệm nặng nề không kém lúc ghi hình nên tôi có “sáng kiến” ghi những dòng chữ lên giấy rồi bọc vào những cuốn phim: “Nếu chẳng may tôi hi sinh trên đường ra Hà Nội, xin nhờ mang giùm 10 cuốn phim này về tòa soạn báo QĐND”. 

Tôi hiểu một cách sâu sắc đây là hình ảnh của những người con quê hương Quảng Trị và cả nước đã chiến đấu dũng cảm bảo vệ Thị xã Quảng Trị, những nụ cười bất diệt của họ sẽ sống mãi với Thành Gò anh hùng.

Nhưng may mắn cho tôi, tôi đã thực hiện chuyến đi trót lọt với những cuốn phim vô giá trong đó có bức ảnh “Nụ cười chiến thắng bên Thành cổ Quảng Trị” để giữa tôi và Lê Xuân Chinh có ngày gặp gỡ khó quên.


NHÀ BÁO - NHIẾP ẢNH GIA ĐOÀN CÔNG TÍNH

Nguồn: VTC News


  Các Tin khác
  + Khám phá 22 hang động kỳ vĩ mới được phát hiện tại Quảng Bình (19/04/2024)
  + 18 đời vua Hùng gồm những ai? Tên gọi chính xác của các vị vua là gì? (17/04/2024)
  + Ảnh ấn tượng về các lực lượng tham gia diễu binh, diễu hành kỷ niệm 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ (05/04/2024)
  + 70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ Đại tướng Phan Văn Giang: Vũ khí cá nhân mới của quân đội tốt hơn AK47 (05/04/2024)
  + Chiêm ngưỡng sắc đỏ của cây hoa gạo trăm tuổi "đẹp nhất" Ninh Bình (03/04/2024)
  + Hoa gạo rực đỏ bên ngôi chùa cổ kính nghìn năm tuổi ở Hà Nội (23/03/2024)
  + Những bông hoa y tế vùng cao và chuyện băng rừng trong đêm đi đỡ đẻ (06/03/2024)
  + Kỷ niệm 80 ngày thành lập QĐNDVN: Sẽ tổ chức Triển lãm Quốc phòng quốc tế và mít tinh cấp Nhà nước (26/01/2024)
  + MŨI NÉ VÀO TOP ĐIỂM BAY KHINH KHÍ CẦU ĐẸP NHẤT THẾ GIỚI (02/04/2023)
  + Thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh: (12/03/2023)
  + Hàng nghìn người khai hội gò Đống Đa xuân Quý Mão (26/01/2023)
  + Hiệp định Paris - thành quả đấu tranh kiên cường, bất khuất và hy sinh to lớn của quân dân Việt Nam (17/01/2023)
  + Cánh đồng Tà Pạ đẹp lạ như phim, dân mạng đang “phát sốt” tìm xem ở tỉnh nào của miền Tây (23/12/2022)
  + Mây tràn khắp lối, du khách ùn ùn kéo tới Sa Pa check-in khung cảnh bồng bềnh (06/12/2022)
  + Ly kỳ 2 quả núi cùng tên “kẹp” một dòng sông (26/11/2022)
  + Độc đáo bức tường bằng đá ong hàng trăm năm tuổi ở làng cổ Yên Trường (26/11/2022)
  + Cuộc đời cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt qua ảnh (21/11/2022)
  + ĐỘC ĐÁO LỄ HỘI ĐUA THUYỀN ĐỘC MỘC TRÊN SÔNG PÔ KÔ (11/11/2022)
  + NGHỆ NHÂN LÝ THỊ NHIỄN TÂM HUYẾT GÌN GIỮ VĂN HÓA DÂN TỘC CHÂU RO (10/11/2022)
  + “SỨ MÓNG CÁI, VẠI HƯƠNG CANH” (08/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
 

Kính thưa quý độc giả 

Website nguoixunghekiev.vn

hoạt động chính thức từ tháng

10/2012. và  phi lợi nhuận.

Trang tin đăng tải tin tức 

của cộng đồng người Việt tại Kiev

và toàn Ucraina, đồng thời lấy tin 

từ các trang báo mạng khác trên

nguyên tắc trích dẫn nguyên bản 

đường nguồn chính. Là những

người làm báo không chuyên nên

chắc chắn sẽ gặp sai sót không

mong muốn, chúng tôi sẽ tiếp thu 

chân thành những góp ý xây dựng 

của quý độc giả để cho trang tin 

ngày càng hoàn thiện hơn, xin gửi

về mục liên hệ trên mặt báo hoặc

Email: hosytruc@gmail.com

ĐT: 093-712-24-57

093-973-97-39

Xin trân trọng cảm ơn.

Biên tập: Hồ Sỹ Trúc

 

 

 
 
 

 

 


QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 3
Total: 60286171

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July