ảnh minh họa
Erie là hồ lớn thứ tư trong ngũ đại hồ ở Bắc Mỹ và có diện tích bề mặt lớn thứ 10 trên thế giới. Ngoài việc cung cấp nước uống và sinh hoạt cho người dân vùng lân cận, hồ Eric còn là nguồn giao dịch thương mại thông qua những chuyến hàng đường biển và sản xuất.
Nước chảy ra từ hồ Erie làm hoạt động các tua-bin lớn ở ngọn thác Niagara, cung cấp thủy điện cho hai quốc gia Canada và Mỹ. Việc phát triển công nghiệp tập trung dọc theo bờ hồ đã làm tổn hại đến môi trường của hồ trong nhiều thập kỷ với các vấn nạn như đánh bắt quá mức, ô nhiễm và tảo nở rộ nhanh chóng trong thời gian gần đây.
Trong những tháng mùa hè, Erie cùng với những hồ còn lại trong Ngũ Đại Hồ bị bao phủ bởi những mảng tảo xanh lục lớn kéo dài hàng ngàn km2. Tảo sinh trưởng bằng cách hấp thụ các chất dinh dưỡng dư thừa như phốt pho có trong nước.
Hồ Erie đang dần cạn, đặc biệt là ở cuối phía tây, dễ dàng có sự xâm nhập của tảo lục hơn so với những phần sâu khác trong hồ. Tảo lục cũng phát triển mạnh trong khu vực nước nước nông, khi chúng có cơ hội tiếp xúc với ánh sáng mặt trời nhiều hơn so với khu vực nước sâu.
Tảo nổi trên mặt hồ và tốc độ sinh trưởng nhân lên một cách nhanh chóng. Khi chết đi, xác tảo sẽ chìm xuống đáy hồ phân hủy và hấp thụ ôxy trong nước tạo ra vùng chết, nơi mà hầu hết động vật thủy sinh không thể tồn tại. Hàng trăm ngàn con cá chết trôi dạt vào bờ hồ Erie trong năm 2011. Đây là thời điểm người ta chứng kiến tảo lục phát triển mạnh mẽ và chưa từng có trong lịch sử. Tảo lục xâm chiếm hồ Erie, chiếm khoảng diện tích 1/6 bề mặt hồ, kéo dài từ thành phố Toledo, Ohio qua Cleveland (Hoa Kỳ) và dọc theo bờ biển Ontario (Canada). Tảo lục kéo dài hơn 20 km từ bờ biển và trong lưu vực trung tâm hồ, người ta đã quan sát ở độ sâu ít nhất là 18 m.
Không phải tất cả các loại tảo đều có tính hủy diệt, nhưng loài tảo nở rộ trên hồ chủ yếu là microcystis aeruginosa, rất độc đối với những loài động vật. Microcystis aeruginosa xuất ra độc tố có màu nâu sậm gọi là microcystin, có khả năng giết chết một con chó đang bơi trong vùng nước nhiễm độc tố này và cũng như gây kích ứng da, khó khăn về hô hấp và tiêu hóa ở người.
Tảo nở rộ và rất phổ biến trong lưu vực nông phía Tây của hồ trong những năm 1950 và thập niên 60.
Phốt pho từ các trang trại, nước thải và ngành công nghiệp phân bón tổng hợp làm nở rộ tảo lục, chúng phát triển sau 5 năm.
Số lượng tảo giảm xuống một chút bắt đầu vào những năm 1970, khi các quy định cải tiến trong nông nghiệp và xử lý nước thải hạn chế lượng phốt pho đổ vào hồ Erie. Nhưng vấn đề môi trường ảnh hưởng do lượng phốt pho cao làm phát sinh tảo lục lại tái diễn trong những năm gần đây.