Ai trên đời mà chẳng sợ, chẳng sợ mẹ thì sợ ba, hồi còn bé ngán Ma, vô Bách Khoa thì sợ nợ, nhưng mà ta không sợ, nợ nhiều thì (ta) bùng luôn.
ảnh minh họa
- Khi vô trường là phải học, mà đã học là phải thi, Bộ quy chế mới ra, “thi lần ba mà chẳng được”, thi lần tư cũng chẳng sợ, đuổi học thì về quê.
- Khi ra trường là bỏ rượu, mà bỏ rượu là tợp bia, mình chỉ uống bia hơi, ai thảnh thơi mà tợp rượu, ta kĩ sư tiền triệu, phải bỏ rượu, tợp bia.
- Bia bao giờ chẳng có bọt, chẳng có bọt chẳng phải bia, và từ rất xưa kia, bia mà ngon là nhờ bọt, không phải chua, không phải ngọt, càng nhiều bọt càng ngon.
- Hôm nay ngồi mà nhớ lại, cuộc tình đầu ngày xưa, tình thì rất đắm say, em lại đi lấy chồng, để mình anh chờ đợi, em làm tội đời anh.
- Đêm chong đèn ngồi nhớ rượu, buộc hai cẳng phải đi, dù vợ có mắng ta, ta phải đi bằng được, ai làm chi cũng mặc, vợ không thể cản ta.
- Vui hay buồn mình cũng nhậu, mà đã nhậu là phải say. Rượu mà uống đếch say, đếch thấy hay của rượu, ai làm chi ta cũng mặc, vì đã nhậu là phải say.
- Đi mua rượu về mới nhậu, vợ cũng nhậu cùng ta, vợ cầm bát ném ta, ta cầm chai đập lại, sau trận chiến tơi bời, vợ gục dưới chân ta.
- Vợ trên đầu, vợ trên cổ, vợ làm khổ đời ta, vợ ngoan ngoãn ta thương, vợ đành hanh ta nện, có gì đâu mà sợ, vợ là vợ của ta.
- Ai trên đời chẳng lấy vợ, vợ là nợ đời ta. Thà rằng cứ như ta, ta thà ly dị vợ, để từng đêm đi nhậu, chẳng sợ vợ rầy la.
- Đêm chong đèn ngồi đếm bạc, tờ năm chục màu xanh, mẹ cầm súng đứng canh, con cầm dao ngồi cạnh, đừa nào vô thì khó chạy, mẹ là mẹ của ta.
- Ba bao giờ mà vắng mẹ thì ăn phở trừ cơm, hoặc là uống bia ôm, hay là vô sàn nhẩy, có gì đâu mà ngại, mẹ là vợ của ba.