Có anh lính đi xa, nhân có bạn ghế thăm, nhờ bạn đem về cho vợ ở nhà trăm quan tiền và một bức thư. Giữa đường, anh bạn tò mò giở thư ra xem, không thấy biên số tiền gửi bao nhiêu cả, chỉ thấy vẽ bốn con chó, một hình bát quái, hai con dê và một cái chũm choẹ, nên nảy ra cái ý ăn bớt.
ảnh minh họa
Về đến nơi, anh ta chỉ giao cho vợ bạn bức thư và bốn chục quan thôi.
Người vợ xem thư biết thiếu tiền, lên quan nhờ phân xử. Quan hỏi :
– Chồng mày gửi người ta bốn mươi quan tiền, người ta mang về đưa tận tay cho, còn kiện nỗi gì?
Người vợ đáp :
– Bẩm quan lớn, anh ta ăn bớt ạ! Chồng con gửi cho những một trăm quan kia ạ!
– Sao mày biết?
– Bẩm quan lớn, thư chồng con viết rành rành ra đấy xin quan xem thư, sẽ rõ!
Quan giở bức thư quái gở kia ra xem, không hiểu gì cả liền hỏi:
– Thế là thế nào? Bức thư không có chữ nghĩa gì cả, sao mày lại biết chồng mày gửi một trăm quan?
– Bẩm quan lớn, chồng con biến rõ ràng ra đấy. Bốn con chó là tứ cẩu, cẩu là cửu, tứ cửu tam thập lục, là ba mươi sáu. Bát quái có tám cạnh, bát bát vị chi lục thập tứ, là sáu mươi tư. Sáu mươi tư với ba mươi sáu chả là một trăm quan đó sao?
Quan cho phải, bắt anh kia trả số tiền. Nhưng ngài còn hỏi chị kia:
– Thế còn hai con dê và cái chũm choẹ là ý thế nào?
Chị ta sượng sùng không nói. Quan hỏi mãi mới thưa:
– Ðấy là nhà con vẽ đùa.
– Ðùa thế là có ý gì, phải nói ra.
– Bẩm quan lớn, hai con dê và cái chũm chọe là nhà con muốn hẹn con rằng, đến Tết Trùng dương (ngày 9 tháng 9) thì nhà con sẽ về thăm nhà… đấy ạ!
Mừng vội
Mừng vội
Khi con tầu bị đắm vì cơn bão, chỉ còn Philip và 6 phụ nữ sống sót trôi dạt đến một hoang đảo. Anh hết sức sung sướng. Họ nhanh chóng thỏa thuận mỗi phụ nữ được sống một ngày trong tuần với người đàn ông duy nhất trên hoang đảo. Philip rất nhiệt tình với sự sắp đặt này cho đến khi anh kinh hoàng nhận ra mọi thứ không phải dễ dàng như anh ta tưởng. Một chiều, đang nằm trên bờ biển ao ước có người cùng chia sẻ nhiệm vụ, anh nhìn thấy một người đàn ông trên chiếc phao cứu hộ trôi về đảo. Philip chạy ra, kéo cái thuyền vào. Anh òa khóc vì mừng. Còn anh kia thì nồng nhiệt thể hiện:
“Anh bạn không thể tin được là tôi hạnh phúc khi nhìn thấy anh đến mức nào đâu”
Anh bạn mới đến mắt chớp chớp, thủ thỉ tiếp: “Anh là ánh sáng cho đôi mắt mờ, anh là thứ đẹp đẽ nhất mà tôi sắp có được, anh sẽ là cánh buồm cho đời tôi ra khơi”.
“Chết tiệt” – Philip thở dài ngao ngán: “Thế là đi tong thêm ngày chủ nhật trong tuần”
***
Hóa ra không phải
Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn. Một Bá tước ngạo mạn đến gần nói :
– Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.
Nhà Bác học vui vẻ trả lời Bá tước :
– Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.
***
Một bợm nhậu
Cuộc đua vòng quanh nước Pháp. Một tay đua bứt lên trước, và một mình anh ta trên đoạn đường dài. Bỗng anh ta cảm thấy có người đuổi theo, nên ra sức đạp nhanh hơn, nhưng không dứt được người kia. Anh ta quay lại nhìn và thấy một người râu ria xồm xoàm, quần áo lôi thôi, đang theo sát mình, ông ta nói trong hơi thở:
– Này chàng trai, không biết chúng ta có kịp tới quán rượu trước giờ đóng cửa không nhỉ ?
o O o
Hai người không nhà cửa gặp nhau trên một vỉa hè New York.
– Tôi nghe nói rằng anh đã chuyển chỗ ngủ sang góc cửa hàng thực phẩm, có đúng không Jac?
– Vâng, đúng thế! Thằng con lớn tôi vừa mới lấy vợ và tôi tặng nó quà cưới bằng cách nhường cho nó chỗ gầm cầu ấm cúng trước kia tôi vẫn ngủ.
o O o
Brao thuộc diện đông con. Một hôm, ông cùng toàn thể gia đình đi dạo trên phố. Bất chợt ông ta bị một cảnh sát túm lấy và giữ lại. Brao phản đối:
– Buông ra! Tôi đã làm gì nào?
Cảnh sát trả lời:
– Tôi không biết ông đã làm gì. Nhưng nhất định tôi phải biết tại sao đám đông lại theo sau ông trên đường phố?