Sau khi đọc hết, bạn hãy thử đọc lại đoạn "Mình tò mò, tay sờ thử 2 viên bi để xem nó cứng mềm thế nào"!
(Trích nhật ký của một nữ sinh viên năm nhất)
Sau nhiều lần chỉ đi chơi quanh quẩn trong công viên, hôm nay anh đưa mình đến một nơi “đặc biệt”, nơi mà đứa con gái hiền lành chất phát như mình chưa bao giờ nghĩ sẽ bước chân vào đó. Nhưng thôi, cứ e ấp giữ gìn mãi cũng chả để làm gì, cứ thử một lần cho biết mùi đời.
Một nhân viên ăn mặc lịch sự đưa tụi mình vào phòng, máy lạnh đã bật sẵn, mùi nước hoa thơm nức. Mình ngơ ngác nhìn những chùm đèn, những bình hoa sang trọng, rồi cả chiếc phản, à không, chiếc giường thì đúng hơn, trải thảm mịn như nhung.. tất cả đều rất lạ lẫm với một cô bé nhà quê. Sự sang trọng khiến mình vừa bỡ ngỡ vừa hồi hộp, khấp khởi chờ đợi một sự trải nghiệm thú vị cùng anh sắp diễn ra.
Anh hiểu sự lúng túng của mình, cái lúng túng của một cô gái nhà lành lần đầu tiên bước vào chốn ăn chơi. Anh cười vẻ bí hiểm và an ủi mình đừng quá lo lắng, vì đây là lần đầu tiên mình chưa quen, nên mọi thứ hãy cứ để anh tự chủ động.
Anh lấy bao đeo một cách rất lẹ làng, tỏ rõ sự dày dạn kinh nghiệm của một người từng trải. Mình không ghen tị vì chuyện đó, mà trái lại anh càng từng trải thì càng giúp mình có được trải nghiệm thú vị.
Mình tò mò, hai tay sờ thử hai viên bi để xem nó cứng mềm thế nào, vì đã bao giờ mình được đụng vào nó đâu, thậm chí còn chưa một lần nhìn tận mắt. Anh lại cười, không biết là cười giễu cợt hay là điệu cười thương hại một cô gái quê mùa. Thôi kệ, mình chả thèm nghịch nữa, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.
Bản tính tò mò lại nổi nên, mình không thể cưỡng lại. Anh vừa dơ cần ra là mình vồ ngay lấy xem thử. Ôi cái cái cần vừa to vừa dài thẳng đuột thế này thì xoay sở như thế nào nhỉ? Mình sờ cái cần cứng đét vừa nghĩ như sắt chợt nghĩ dại: chẳng may anh đâm nhầm một cái thì chắc là đau lắm. Nghĩ rồi tự mình cười khúc khích, anh đâu phải lần đầu đâu mà tự dưng mình lại nghĩ ngố thế cơ chứ?
Vuốt ve cây gậy một hồi lâu rồi mình để cho anh tự do thể hiện. Anh thò ra thụt vào mấy lần rồi chọc nhè nhẹ ra vẻ kinh nghiệm lắm, mình hồi hộp dõi theo và chờ đợi đến màn hấp dẫn hơn. Có vẻ như anh muốn đùa cợt mình hay sao mà chưa muốn cho ngay vào lỗ.
Mình thì sốt ruột, anh thì lại càng như muốn kéo dài thời gian với vẻ đầy khiêu khích. Cứ chọc nhẹ một cái rồi lại xoa xoa, day day cái đầu gậy, rồi lại cúi xuống nheo mắt nhòm, rồi lại khom khom người chọc nhẹ một cái nữa...
Cứ nhè nhẹ mãi thế này thì chả có gì thú vị cả, mình nghĩ ngợi vậy! Như hiểu được sự sốt ruột của mình, bất thình lình anh chọc một phát rõ mạnh khiến mình giật thót. Mình như muốn hét lên vì sung sướng: trúng rồi, vào rồi anh ơi, giỏi lắm anh yêu ạ!
Được sự động viên, anh hứng thú chọc liền tù tì mấy phát, phát nào cũng chính xác vào lỗ. Xong cao trào, anh ngồi giải lao với vẻ rất mãn nguyện và hãnh diện.
Mình sung sướng lắm nhưng chỉ biết nghịch bi và chơi với cái cần dễ thương để chờ đợi anh tiếp tục thể thêm một hiệp nữa...
Lần đầu chưa quen, tuy không cảm nhận được nhiều nhưng thấy anh thỏa mãn là mình vui rồi. Có lẽ từ giờ mình sẽ đến đây cùng anh thường xuyên hơn, luyện nhiều hơn để bắt nhịp cùng anh, chắc là môn bi-a này cũng không khó chơi lắm