Nhìn dáng oai hùng, miệng há to kiểu đang gầm, nhưng rờ-mốt ở chế độ “tắt tiếng”.
- Cứ tưởng ở miền Bắc với những thương hiệu vận tải lớn, hành khách sẽ được phục vụ tốt, không phải “bò” dọc đường vì kiểu bắt khách lẻ, xe tuyến mà dừng liên tục như xe buýt.
- Dẫu sao thì những thương hiệu chất lượng cao vẫn là những nhà xe tin cậy, tuy nhiên bây giờ ở đời muốn làm người tử tế cũng không dễ. Không phải người không tốt, xe không tốt, không đáng tin cậy, nhưng một khi “xe đầu gấu” đã chạy trên đường thì các xe tử tế phải nép vào một bên cho “đầu gấu” đi qua, vét khách dọc đường. Xe nào không theo “luật” là “tan mặt chó”. Tớ vẫn hay đi xe khách liên tỉnh, phải tập thiền từ lâu rồi.
- Là thế nào?
- Bịt tai, nhắm mắt, ngậm miệng. Nhà tớ có 10 bộ tượng khỉ đá, mỗi bộ 3 con, con không nghe hai tay bịt tai, con không nói bịt mồm, con không thấy bịt mắt. Không hiểu đây là tư tưởng của đạo nào, nhưng tạm gọi là “thiền yên thân” trong thời buổi mafia. Lúc nào cũng nhìn thấy 3 chú khỉ bịt mắt, bịt mồm, bịt tai là “thiền” luôn.
- Người ta thiền để tĩnh tâm, tìm kế sách, còn thiền kiểu khỉ của bác là ngủ à? “Mũ ni che tai” sao?
- Vậy chú muốn tớ phải làm gì, đứng dậy phát biểu oang oang phản đối nhà xe? Nó sẽ lịch sự trả lại tiền vé, mời bác xuống đi xe khác, lúc đứng giữa chốn “đồng không mông quạnh” bọn “đầu gấu” đến “giáo dục” cho một bài à?
- Không phải thế, “meo” một comment cho báo điện tử, họ sẽ làm một chiến dịch truyền thông, cử phóng viên “vào hang bắt cọp”, kéo cả xã hội vào cuộc, xới tung vấn đề lên.
- Nước mình luật pháp cơ bản đầy đủ, thế mà cứ phải toàn dân “kêu cứu”, các cơ quan hành pháp mới vào cuộc hay sao?
- Cứ cho là như thế đi, vẫn tốt hơn là cứ phát biểu cho oai rồi chẳng ai làm gì, giống như tượng đá “sư tử hống”. Nhìn dáng oai hùng, miệng há to kiểu đang gầm, nhưng rờ-mốt ở chế độ “tắt tiếng”. Khá hơn là khi “sư tử hống” của Oanđítnây (hoạt hình Mỹ) cũng chỉ để làm trò “sôbít”, giải trí kiểu vài phút thôi.