Trang chủ Liên hệ       Thứ hai, Ngày 25/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ >
  Trường ca SINH Ở CUỐI DÒNG SÔNG (Trích) - Thơ Nguyễn Hữu Quý Trường ca SINH Ở CUỐI DÒNG SÔNG (Trích) - Thơ Nguyễn Hữu Quý , Người xứ Nghệ Kiev
 

Hình ảnh: Tôi sinh ở cuối dòng sông
oa oa đã cát chong chong bốn bề
xa làng đăm đắm nỗi quê
khi đi cát nắng, khi về cát mưa
Ai còn nghe chuyện ngày xưa
để tôi giục cỏ chạy đua mặt trời
dã tràng xe cát nuôi tôi
lớn lên thành mặn trong lời mẹ ru
Củ khoai vùi bão mùa thu
bóc ra còn nghẹn cái cù, cái quay
cát làng lấm trắng bàn tay
xa nhau, còn một chút này nhớ nhau!
Cái thời sông chửa bắc cầu
ở nơi cửa gió buồng cau sang đò
nhà tôi mái lợp lá tro
giếng trong chẳng phải đắn đo dây gàu
Trông ra phía trước biển sâu
mẹ tôi lấy sóng têm trầu ca dao
ai đưa muối mặn lên cao
cho rừng cũng mặn xiết bao lòng rừng?
Tôi đi qua bến lộc vừng
hái bần ban sớm, hái sung buổi chiều
làng tôi hoa ít, cát nhiều
tôi yêu từ những cái điều bé con!
Cát như tưởng chỉ héo hon
lại che bao sự vuông tròn xưa nay
những mùa gió thổi cát bay
cây phi lao vẫn thẳng ngay bên trời!
(THƠ NGUYỄN HỮU QUÝ)

Tôi sinh ở cuối dòng sông
oa oa đã cát chong chong bốn bề
xa làng đăm đắm nỗi quê
khi đi cát nắng, khi về cát mưa

Ai còn nghe chuyện ngày xưa
để tôi giục cỏ chạy đua mặt trời
dã tràng xe cát nuôi tôi
lớn lên thành mặn trong lời mẹ ru

Củ khoai vùi bão mùa thu
bóc ra còn nghẹn cái cù, cái quay
cát làng lấm trắng bàn tay
xa nhau, còn một chút này nhớ nhau!

Cái thời sông chửa bắc cầu
ở nơi cửa gió buồng cau sang đò
nhà tôi mái lợp lá tro
giếng trong chẳng phải đắn đo dây gàu

Trông ra phía trước biển sâu
mẹ tôi lấy sóng têm trầu ca dao
ai đưa muối mặn lên cao
cho rừng cũng mặn xiết bao lòng rừng?

Tôi đi qua bến lộc vừng
hái bần ban sớm, hái sung buổi chiều
làng tôi hoa ít, cát nhiều
tôi yêu từ những cái điều bé con!

Cát như tưởng chỉ héo hon
lại che bao sự vuông tròn xưa nay
những mùa gió thổi cát bay
cây phi lao vẫn thẳng ngay bên trời!

Nhà thơ - Nhà báo Nguyễn Hữu Quý

Hội nhà văn Việt Nam - Hội nhà báo Việt Nam

BBT Nguoixunghekiev.vn, ngày đăng 02/06/2014


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 12
Total: 65229274

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July