Trang chủ Liên hệ       Thứ bẩy, Ngày 23/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ >
  A.Pushkin- Mặt trời của nền thi ca Nga: “Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi” A.Pushkin- Mặt trời của nền thi ca Nga: “Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi” , Người xứ Nghệ Kiev
 
A.Pushkin luôn đồng hành cùng với nhân dân Nga trong suốt chặng đường dài lịch sử, ông mãi mãi là “Mặt trời của nền thi ca Nga”. Thơ của ông đã và đang vượt qua thời gian và những khoảng cách địa lý, đem tình yêu và khát vọng tự do đến với nhân loại.

Điền trang Mikhailovxkoe, nơi A. Puskin bị lưu đày

A.X. Pushkin sinh ngày 6-6-1799 tại Matxcova. và thời thơ ấu của ông đã trải qua ở nơi đây trong “tổ ấm quý tộc”. Nhưng từ năm 1811 đến 1817, ông vào học trường Litxe ở Tsarxkoe Xelo, nay là thành phố Puskin, cách Xanh Peterburg chừng 40 km..

Cuộc đời của nhà thơ Nga vĩ đại Alexandr Xergevits Pushkin đã gắn bó với Mikhailovskoe trong suốt những năm tháng từ năm 1817 đến năm 1836.

Thời gian Pushkin ở Mikhailovskoe lâu nhất là những năm ông bị lưu đày từ tháng 8 năm 1824 đến tháng 9 năm 1826. Lần cuối cùng nhà thơ đến đây là tháng 4 năm 1836, chỉ một vài ngày trong đám tang của người mẹ.

“Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi” (A.Pushkin – Mặt trời của nền thi ca Nga)

A.X. Puskin (1799-1837)A.X. Puskin (1799-1837)

Và chỉ mấy tháng sau, vào ngày 18 tháng 2 năm 1837, tại đây, bên cạnh ngôi mộ của mẹ ông, trong khuôn viên của của Tu viện Svyatogorsk, tỉnh Pskov, cách không xa điền trang Mikhailovskoe, nhà thơ vĩ đại của nước Nga Alexandr Xergevits Pushkin đã yên nghỉ đời đời sau một trận đấu súng bi thảm.

***

Điền trang Mikhailovxkoe vào năm 1742 được Hoàng hậu Elizabet Petrovna trao cho ông cố ngoại của Pushkin, Abram Hannibal. Abram Petrovich Hannibal (sinh năm 1696 - 1781, kỹ sư quân sự người Nga, vốn là là con trai của một hoàng tử châu Phi - một chư hầu của Sultan Thổ Nhĩ Kỳ, sau này có công với nước Nga và được Nga hoàng Pier đệ nhất trọng dụng. Đó là một vùng đất cách xa thủ đô Phương Bắc Xanh Peterburg hơn 400 km và cách Matxcơva hơn 650 km.

Sau khi A. Hannibal qua đời năm 1781, điền trang này được ông nội của Alexander Pushkin - Osip Abramovich Hannibal, thừa kế. Từ năm 1818, Mikhailovskoye thuộc về quyền sở hữu của mẹ Pushkin là Nadezhda Osipovna.

Mùa xuân năm 1820, sau khi ông viết một loạt những bài thơ “Làng quê”, Gửi Saadaev”, “Tự do” và do có quan hệ với những thành viên quý tộc cấp tiến, A. Pushkin được triệu tập tới dinh Tổng đốc quân sự của Xanh Peterburg, nhận lệnh buộc phải rời thủ đô thuyên chuyển tới phương Nam, một hình thức đi đày, nhằm đưa ông xa những tổ chức mang tính cách mạng đang được nhen nhóm ở đây. Trên đường lưu đày, ông đã qua Odessa, Krưm, Kavkaz, Ximpheropol, Bakhchixarai…

“Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi” (A.Pushkin – Mặt trời của nền thi ca Nga)
Những con đường dẫn đến điền trang - bảo tàng Mikhailovxkoe

Từ nửa cuối năm 1824 cho đến tháng 9-1826, ông được thuyên chuyển về Mikhailovxkoe, tỉnh Pskov, một mặt là vì theo một số nguồn tin mật báo cho Nga hoàng là A. Pushkin không có dính dáng tới các tổ chức cách mạng tháng Chạp, nhưng mặt khác chính quyền muốn đưa ông về đây dễ bề kiểm soát.

Mặc dù ở Mikhailovxkoe ông có những mối bất hòa với gia đình, do sự can thiệp thâm hiểm của chính quyền; mặc dù cách xa trung tâm chính trị và văn hóa của đất nước, nhưng phong cảnh nên thơ của điền trang, được tiếp xúc với nông dân, với bạn hữu từ các vùng lân cận, nguồn cảm hứng và tài năng của ông bộc phát một cách mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Trong thời gian ông bị lưu đày ở Mikhailovxkoe, ở Xanh Peterburg đã nổ ra cuộc bạo động của những nhà quý tộc cấp tiến vào ngày 14/12/1825 trên quảng trường Xenat, về sau gọi là cuộc Cách mạng Tháng Chạp. Nhicolai đệ nhất đã khởi đầu vương triều mình bằng sự đàn áp những người khởi nghĩa. Chính quyền Nga hoàng đã kết tội và bắt 287 người; năm nhà lãnh đạo cách mạng bị kết án tử hình (K. F. Rưleev, P. I. Pestel, P. G. Kakhovsky, M. P. Bestuzhev-Ryumin, S. I. Muravyov-Apostol) và 120 người đã bị đưa đi lao động khổ sai.

Một mình A. Pushkin ở Mikhailovxkoe chị một “nỗi đau vĩ đại”. Bất chấp sự theo dõi gắt gao của chính quyền chuyên chế, ông vẫn thể hiện lòng khâm phục những người cách mạng, trung thành với lý tưởng tự do và gửi tới những người tù nơi đày ải lời động viên của một thành viên cách mạng, mặc dù ông không hề có tên trong tổ chức nào. Những bài thơ “Cây Antsa”, “Orion”,” Gửi tới Xibir”… đã nói lên điều đó.

Cũng như mấy năm sau ở Bondino, thời gian sống tại Mikhailovxkoe là thời kỳ sáng tác thăng hoa nhất của A. Pushkin. Gần như những tác phẩm lớn nhất trong đời ông đều được khởi thảo và viết nên trong hai khoảng thời gian đó.

***

Sau khi bà mẹ mất, năm 1836, điền trang Mikhailovxkoe được trao cho A. Pushkin quyền sở hữu. Nhưng chưa đầy một năm sau, nhà thơ Nga tạ thế, điền trang Mikhailovxkoe lần lượt chuyển đổi sang tên những người trong gia đình, thiếu sự quản lý, chăm sóc, nên bị phá hoại và hỏa hoạn nhiều lần, trở thành gần như hoang phế.

Mãi đến năm 1921, dưới chính quyền Xô Viết nó mới được trùng tu và năm 1922, điền trang Mikhailovxkoe được coi là một khu bảo tồn văn hóa…

Năm 1995, theo một nghị định của chính phủ Liên bang Nga, điền trang Mikhailovxkoe đã được chuyển thành Bảo tàng Lịch sử, Văn học và Cảnh quan Thiên nhiên Nhà nước, đã được đưa vào Bộ luật Nhà nước về những hiện vật đặc biệt có giá trị của di sản văn hóa các dân tộc thuộc Liên bang Nga.

“Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi” (A.Pushkin – Mặt trời của nền thi ca Nga)

Điền trang - Bảo tàng A. Pushkin ở Mikhailovxkoe. Nơi ông sống trong những năm 1824-1826

Năm 1995-2001, để chuẩn bị cho lễ kỷ niệm 200 năm ngày sinh của A. Pushkin, công việc trùng tu và phục hồi đã được thực hiện tại các điền trang của Trigorskoe, Mikhailovskoe và Petrovskoye; trên lãnh thổ của tu viện Svyatogorsky, khu mộ gia tộc Puskin đã được tu bổ. Bộ sưu tập quỹ bảo tàng của Khu bảo tồn A. Puhkin có hơn 45 nghìn đơn vị lưu trữ, bao gồm các di vật gia đình của gia đình A. Puskin, các vật phẩm lưu niệm...

Tiếp theo, vào năm 2013, nó đã được tuyên bố là di sản văn hóa Quốc gia Nga.

Với quyết định này, lãnh thổ của nó được mở rộng bao gồm các điền trang của những người cùng thời có quan hệ với A.X. Pushkin, những sự kiện, địa danh mà ông lui tới, hay thể hiện trong thơ như khu định cư Golubov, Lysaya Gora, Voskresensky, Deriglazov, Vrev và Veluvie, bao gồm tới 9700 héc ta.

Từ Pskov đến Mikhailovxkoe dù là bằng máy bay, tàu hỏa hay ô tô, trên các nẻo đường đều có những bản hướng dẫn rất cụ thể lối đến bảo tàng. Để đến bảo tàng, xe đi trên con đường rừng giữa những hàng sồi tuổi tác, những hàng bạch dương cao vút đang thắm vàng dưới bầu trời xanh biếc khi mùa thu đang đến. Thời A. Pushkin ở đây, điền trang Mikhailovxkoie có chưa tới hai chục gia đình nông dân sinh sống; và cho đến bây giờ, mặc dù đã gần hai trăm năm trôi qua, cư dân ở đây vẫn hãy còn thưa thớt, dọc theo con đường đẹp như cổ tích xuyên qua giữa rừng cây, chỉ rải rác những ngôi nhà gỗ thưa thớt, có nhiều ngôi nhà vẫn còn giữa nguyên hiện trạng từ thế kỷ trước.

Dường như toàn bộ cảnh vật trong điền trang, nó như là những bức tranh minh họa của các tác phẩm của nhà thơ Nga vĩ đại, đó là cây sồi gần ba trăm năm tuổi, khuôn mẫu của câu chuyện cổ “Ruxlan và Liutmila” “mang hương vị Nga”; hàng ghế gỗ kê dưới hàng cây trầm mặc; hay chiếc cầu bắc qua dòng suối nhỏ…và đặc biệt là con đường thơ mộng mang tên Kern, người mà A. Pushkin tặng những vần thơ say đắm: “Anh nhớ mãi phút giây huyền diệu”…

Bảo tàng A. Pushkin là một ngôi nhà hai tầng, một phía cửa hướng về những cánh rừng bát ngát, và một phía hướng về phía bờ sông và thảo nguyên bao la. Ở đây, trong bảo tàng, những người hướng dẫn không hề gọi là Pushkin một cách sách vở, mà bao giờ cũng gọi đầy đủ họ, tên và tên đệm: Alekxaxdr Xergheevits Puskin một cách đầy tôn kính theo phong tục của người Nga. Điều đó, muốn nói lên sự trân trọng và yêu quý biết nhường nào của nhân dân Nga đối với nhà thơ.

Trong những năm phát xít Đức chiếm đóng, Mikhailovxkoe đã bị phá hoại nặng nề: nhà bảo tàng bị cướp bóc và thiêu rụi, cây cối trong công viên bị chặt và mìn đặt khắp nơi trong trang trại. Tại làng Voronichi, nhà thờ Phục sinh bị đốt cháy, nhà thờ Thánh Nicholas ở Tu viện Svyatogorsk bị phá hủy, các tòa nhà khác của tu viện bị tàn phá và cướp bóc.

Sau chiến tranh, những người làm công tác bảo tồn đã phải tôn tạo lại theo đúng thiết kế ban đầu, phục chế lại tất cả những gì đổ nát và dựa theo các sơ đồ còn lưu giữ để sắp xếp hiện vật như trước đây. Trong nhiều năm, những người làm công tác văn hóa đã đầu tư nhiều thời gian và công sức tìm lại các bản thảo, kỷ vật thất tán; sửa chữa lại các công trình bị hủy hoại.

Giờ đây, mọi thứ trong bảo tàng đều được phục hồi dường như nguyên trạng thời nhà thơ còn sống; hàng chồng bản thảo, chiếc bút lông ngỗng, chiếc chao đèn, nghiên mực xa xưa được bảo quản như báu vật. Thậm chí một chiếc đôn ghế mà có lần tiểu thư Kern đến thăm, đặt chân lên đó, vẫn được đặt nằm bảo quản trong khuôn kính.

Dường như thời gian A. Puskin sống và viết trong những căn phòng tịch mịch của thế kỷ XIX không hề trôi đi mà đọng lại một cách sinh động qua bao kỷ vật. Có cảm tưởng rằng, trong căn phòng nhỏ, bên chiếc bàn viết màu vàng nhạt kia, A. Pushkin vẫn còn đăm chiêu ngồi viết dưới ánh sáng tỏ mờ của ngọn nến. Chưa đầy hai năm, tại nơi này, ông đã viết nên gần một trăm bài thơ, những tác phẩm bất tử như “Borix Godunov” và những chương đầu của tiểu thuyết bằng thơ “Evghenhi Onheghin”, hàng loạt vở bi kịch, góp phần đưa văn học Nga “từ một người học trò không thuộc bài, thành bậc thầy của văn học châu Âu” như các nhà nghiên cứu từng viết.

Xúc động nhất là căn phòng giản dị của nhũ mẫu Arina Radionovna, người đã đi theo suốt cả cuộc đời A. Puskin, người mà nhà thơ coi như một người mẹ: “Tay già lần mũi kim đan- Như đang đếm bước thời gian chậm buồn”. Mỗi một cuộn len đan, chiếc áo cũ, chiếc khăn choàng của người nhũ mẫu gốc gác nông dân này đặt trên chiếc ghế gỗ trong bảo tàng, đã làm lay động trái tim của những khách thăm yêu mến A.Pushkin.

Tu viện Svyatogorsk, nơi nhà thơ Nga vĩ đại yên nghỉ đời đời

Quãng đường từ bảo tàng Mikhailovxkoe đến mộ của A.Pushkin khoảng chục km. Dọc con đường hành hương đó, có rất nhiều điểm bán hoa tươi. Bất cứ ai đến đây, đều dừng lại mua hoa và mua nến đến viếng mộ.

Trong cuộc đấu súng với Dantex, A. Pushkin bị thương nặng, hai hôm sau, ngày 10 tháng hai (theo lịch cũ 29/1), nhà thơ vĩ đại, niềm vinh quang của nước Nga trút hơi thở cuối cùng ở tuổi 37, ở độ tuổi tràn trề sức sáng tạo. Lễ viếng nhà thơ theo kế hoạch sẽ diễn ra tại nhà thờ Ixaakievxki Xanh Peterburg, nhưng sau đó, theo lệnh của Nga hoàng Nhicolai I, thi hài được chuyển đến nhà thờ Konhiusennaia nhỏ hơn dành cho những người thân cận. Trong hai ngày 13 và 14/2, thi hài ông được chuyển theo xe trượt tuyết đến Pskov và ngày 16/2, lúc 6 giờ sáng, A.Puskin được an táng cạnh tu viện Svyatogorsk, bên cạnh mộ của mẹ ông.

Bốn năm sau khi ông mất, năm 1841, ngôi mộ của ông được xây bằng đá trắng, giản dị nhưng trang nghiêm, ngay bên cạnh tường tu viện. Từ đây, có thể nhìn thấy cả dải rừng Nga trải rộng, con đường uốn quanh sườn đồi dẫn tới Mikhailovxkoe.

Tu viện Svyatogorsk nằm trên đồi cao, xung quanh là cả một khu rừng phong, bạch dương vàng rực khi mùa thu đến. Hàng dòng người Nga, người nước ngoài yêu mến thi ca xếp hàng dài đến viếng và kính cẩn nghiêng mình trước mộ phần của nhà thơ Nga vĩ đại. Đúng như lời tiên tri trong bài thơ “Đài kỷ niệm”, ông viết một năm trước khi tạ thế, năm 1836:

Sẽ mãi còn đây lòng yêu mến của nhân dân

Bằng thơ ca tôi đã từng thức dậy điều tốt đẹp

Đã ca ngợi tự do trong thế kỷ đầy khắc nghiệt

Và đã gọi ban ơn cho những kẻ khốn cùng.

Vừa qua, ngày 5/7 năm 2021, một sự kiện rất lớn đối với nước Nga và những tín đồ yêu văn học, Tổng thống Nga V.Putin đã ký sắc lệnh kỷ niệm 225 ngày sinh A. Pushkin vào năm 2024. Công việc chuẩn bị cho lễ kỷ niệm bao gồm một loạt chương trình, trong đó có việc trùng tu các bảo tàng, nhà tưởng niệm nhà thơ trên khắp lãnh thổ nước Nga, xuất bản toàn tập, dàn dựng các vở kịch, số hòa toàn bộ bản thảo tác phẩm của A. Pushkin, tổ chức các hoạt động để vinh danh nhà thơ lớn của dân tộc.

A.Pushkin luôn đồng hành cùng với nhân dân Nga trong suốt chặng đường dài lịch sử, ông mãi mãi là “Mặt trời của nền thi ca Nga”. Thơ của ông đã và đang vượt qua thời gian và những khoảng cách địa lý, đem tình yêu và khát vọng tự do đến với nhân loại.

Có thể nói rằng, ngoài nước Nga ra, ở Việt Nam, tác phẩm của A. Pushkin được dịch, in và giới thiệu nhiều nhất, không hề kém cạnh bất cứ một nước nào trên thế giới. Kể từ năm 1966, khi tập thơ trữ tình và hai bản trường ca của A.Pushkin được dịch ra tiếng Việt, đến nay đã có tới hàng trăm bài thơ, văn xuôi, kịch, trường ca, tiểu thuyết bằng thơ của ông được dịch và xuất bản với số lượng lớn. Tại các trường đại học, tác phẩm của A. Pushkin được sinh viên, nghiên cứu sinh chọn làm luận án; nhiều cuộc hội thảo văn học, các cuộc thi đọc thơ của ông được tổ chức tại Hà Nội và các thành phố lớn Việt Nam.

Điều đó, muốn nói lên rằng, dù xa cách hàng ngàn dặm, nhưng A. Pushin nói riêng và nền văn học Nga nói chung, vẫn luôn gắn bó và có ảnh hưởng rất lớn đối với đời sống văn học của Việt Nam.

Matxcova 11/2021

Nguyễn Huy Hoàng

Nguồn tamnhin.net.vn

https://tamnhin.trithuccuocsong.vn/apushkin-mat-troi-cua-nen-thi-ca-nga-va-nhan-the-se-con-yeu-ta-mai-114579.html?fbclid=IwAR1dDqTlbnb3yhm4BGbaRH1LauPveoJnz06I8tV6-EH5MQO1gbup4oo6a_o


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 2
Total: 65156088

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July