Câu thơ ngơ ngác dòng đời
Lúc lặn thì nổi, khi bơi lại chìm
Giữa ồn ào cứ lặng im
Khi thênh thang lại cứ tìm cô đơn
Vần này rút ruột đền ơn
Câu này trần trụi chẳng sơn vẽ gì
Lời này để gió cuốn đi
Khúc này réo rắt vân vi tỏ tình
Sạp thơ bày giữa sân đình
Tươi nguyên chữ nghĩa, lung linh ý vần
Xin người, người hãy dừng chân
Thêm dăm nụ gió dành phần cho Thơ
Khói hương bia đá ảo mờ
Cụ rùa cõng chữ bên bờ nhân gian
Say trong một cõi thi đàn
Hình như thầy Chu Văn An hiện về?
Nửa đêm về sáng
Nguyên Tiêu Bính Thân - 2016