Cầu cũng như ta, hết trẻ lại gìà
Cơ cực, truân chuyên, suốt đời như Mẹ
Từng dầm mình trong bom rơi đạn xé
Kiêu hùng giữ dáng vóc Thăng Long
Phù sa vẫn đỏ sóng sông Hồng
Mẹ vẫn dưới chân cầu lam lũ
Những nhịp cầu khom lưng gồng quá khứ
Nét già nua kiêu hãnh một thời
Long Biên, Hà Nội của ta ơi!
Có nhớ “ Mùa thu hương cốm mới”
“Người ra đi, đầu không ngoảnh lại
Sau lưng, thềm nắng lá rơi đầy”...
Một ngàn năm nữa lại qua đây
Sắt thép rồi cũng trở về với đất
Kí ức Long Biên còn vẽ lên trời ngây ngất
Một dáng Rồng huyền thoại đến muôn sau.