Trang chủ Liên hệ       Chủ nhật, Ngày 24/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn thơ của bạn >
  MẸ ĐỒNG CHIÊM - Thơ Vương Trọng MẸ ĐỒNG CHIÊM - Thơ Vương Trọng , Người xứ Nghệ Kiev
 

Kết quả hình ảnh cho mẹ cấy lúa

Ảnh minh họa - Internet

Mẹ về từ đồng chiêm
Hoàng hôn đen trong đôi giành lật ngửa
Những con ốc, con trai không nhìn rõ nữa
Chỉ còn nghe tiếng vỏ va nhau.

Một ngày mẹ vật lộn với đồng sâu
Cắm cây mạ mấy lần, mấy lần cằm chạm sóng
Chân ngập trong bùn, lưng còng trong nắng
Mẹ trở về chạng vạng dáng đi.

Mẹ trở về chạng vạng dáng đi
Bùn quánh khô rơi dần bước mỏi
Nhìn dáng mẹ, con thấy mình có lỗi
Con ra đi chưa giúp mẹ được gì.

Con ra đi chưa giúp mẹ được gì
Công ơn mẹ thêm sâu, thêm nặng
Miếng cơm con và cùng khói đạn
Vẫn nhận ra vị gạo đồng chiêm.

Hạt gạo dài, nâu-đỏ khó quên
Bông lúa chín hai phần ngập nước
Mẹ gặt lên, mẹ ôm vào ngực
Ngực mẹ ướt đầm cho hạt thóc khô.

Trời quê mình, mùa gặt - mùa mưa
Mẹ nhìn mây mong từng tia nắng
Lo lúa mộng miếng cơm con đắng
Mẹ ngồi rang trắng mấy đêm dài.

Miếng cơm con có hơi bàn tay
Bàn tay mẹ một đời lam lũ
Móng thâm đen từ ngày cấy lúa
Mùa gặt rồi, sắc bùn ấy chưa phai.

Con đến đâu cũng có bát cơm đầy
Bát cơm nào cũng gợi về nơi mẹ
Hạt thóc quê mình ngàn năm vẫn trẻ
Đủ sức theo con hết cuộc trường kỳ.

Con ra đi chưa giúp mẹ được gì
Khi con về mẹ còn vất vả
Đồng chiêm nước duềnh lên trắng xoá
Ngọn mạ mềm, cơn gió xác xơ.

Con đã về, vẫn con của mẹ xưa
Bàn chân rộng quen bùn, quen nước
Bàn tay chai quen cày, quen cuốc
Và tình yêu cây lúa đến vô bờ.

Đồng chiêm ơi hãy đón nhận sức ta
Sức trai trẻ sinh ra từ gió bão
Để mẹ ta dành tuổi già ru cháu
Dành tuổi già cho câu chuyện ngày xưa.

Mẹ từ đồng chiêm
Lặn lội thân cò
Con hiểu được bao điều xưa mẹ giấu
Sau lưng mẹ mặt đồng cơn gió đảo
Con nghe ra tiếng sóng gọi tên mình.

1973 - 1976

Nhà thơ Vương Trọng

Hội nhà văn Việt Nam


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 1
Total: 65175786

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July