Anh đã sống những tháng ngày không bình lặng
Giữa những vui buồn, nghĩ ngợi, âu lo,
Cũng lắm lúc trong lòng trĩu nặng,
Bởi ánh mắt em xa lạ, hững hờ!
Anh vẫn sống bên lề đời ô trọc,
Để tâm hồn vướng víu mấy vần thơ,
Những giọt lệ khô rồi trong đáy mắt,
Những nụ cười tựa lá giữa mùa thu.
Anh vẫn sống dù thời gian dằng dặc,
Không hẹn hò, ôi, kiếp sống bơ vơ,
Bao mộng đẹp theo nắng vàng đã tắt,
Bao tình yêu theo năm tháng phai mờ!
(Rút trong tập XÔN XAO ĐIỀU GIẢN DỊ của nhà thơ Trần Hậu
Viện Khao học Giáo dục Việt Nam)
|