ĐỒ RAU
Ảnh minh họa - Internet
Chụm vai gò cổ đội nồi
Tháng năm nhem nhuốc trọn đời lầm than
Bao phen khói bủa lửa tràn
Thân mòn sẹo dúm tro tàn vẫn đau
Học gì mà gọi “Đồ Rau”
Một ngày mũ áo cùng nhau tấu Trời
Thẳng ngay gan ruột dốc lời
Ngọc Hoàng vỡ vạc nỗi người Trần gian
Đã từng rát mặt kiên gan
Nước sôi lửa bỏng gian nan chẳng sờn
Vì người canh ngọt dẻo cơm
Sá gì bụi bậm trấu rơm nề hà
Bếp từ bếp điện bếp ga
Nhớ chăng táo đất quê ta một thời…
THẾ THỜI
Chê Thị Màu, thương Thị Màu
Ô hay, xúc cảm chênh nhau thế thời?
Mắt nhắm mắt mở cũng người
Táo xanh mà rụng muôn đời có chua…
CHỈ GIÙM
Lò gạch - Thị Nở, Chí Phèo
Châu Giang vật vã cánh bèo nổi trôi
Sạt bên lở, đẫy bên bồi
Chỉ giùm Bá Kiến đang ngồi ở đâu?
N.T.T
|