Tháng 5 quê bác làng Sen
Con đường rợp nắng hoa chen lối về
Nam nồm thao thức bờ tre
Gió ru lời mẹ hồn quê mái nghèo
Đôi bờ sông vỗ sóng reo
Bồi hồi câu Ví lòng neo bến chờ
Dòng người đi như trong mơ
Nghiêng mình bên ngọn khói mờ rưng rưng...
Ảnh nguồn - Internet
Cờ Lau, bãi tập núi Chung
Nơi đây đã thắp một vừng Thái Dương
Nghĩa tình sông núi quê hương
Hàng Cau, cánh võng... còn vương hơi Người
Mùa Sen hương ngát tình đời
Tháng 5 quê Bác rạng ngời niềm tin...
(Theo Hoàng Cẩm Thạch)
NHỚ ƠN BÁC HỒ
Ảnh nguồn - Internet
Bao năm đã nghỉ gót son
Mà con như thấy Bác còn ở bên
Chòm râu, mái tóc thân quen
Vầng trán rộng, đôi mắt hiền thanh tao...
Con về thăm Bác ngày nào
Hàng tre xanh vẫn rì rào ý thơ:
Gió đưa man mác rặng dừa
Cá rô ơi nhớ mỗi giờ Bác thăm.
Chiều buông gợn sóng lăn tăn,
Bưởi thơm nhớ Bác ân cần sớm khuya.
Đơn sơ căn gác bốn bề,
Lặng tim nghe tiếng Bác về đâu đây.
Ảnh nguồn - Internet
Ba Đình tỏa ngát hương say,
Trời thu tháng Tám tung bay sắc cờ
Bao miền hội ngộ Thủ đô
Lắng nghe lời Bác bây giờ tự do.
Muôn nhà hạnh phúc ấm no,
Tình yêu Bác gửi trọn cho đồng bào.
Một đời vẹn chữ thanh cao,
Chia tay giây phút nghẹn ngào Bác đi.
Non sông, gấm vóc còn ghi:
Niềm tôn kính Bác chẳng gì chuyển lay.
Việt Nam mãi mãi còn đây
Là còn ơn Bác, còn dầy tin yêu!
Hoa Lý - Kiev, 06.08.2002