Ảnh minh họa
|
Cảm xúc thật khó gọi tên khi mà bao hương vị hòa quyện vào nhau tạo nên một thu kiêu kỳ: Mùi gió, mùi dải đất ẩm ngai ngái, mùi nhựa lá vàng vừa mới lìa cành, mùi hương hoa sữa đầu mùa, mùi của những cánh sen còn sót lại ở đầm...
Thu về. Bầu trời như cao hơn, nền trời như xanh hơn để nhường cho màu vàng trải rộng, để làm nền tôn lên ánh vàng khắp nhân gian. Trong nắng vàng của ngày đầu thu dường như có cả màu vàng của nhuỵ hoa sen thơm ngát ngày cuối hạ, có cả màu vàng của những bông hoa cúc... Và có cả sắc vàng của đồng lúa quê đang vào mùa óng ả. Tất cả kết tinh trong nắng vàng. Làm cho những tia nắng cũng mang trong mình hương vị thu chan chứa!
Những chiếc lá vàng trên cây bắt đầu chênh chao, nhè nhẹ, khẽ rơi theo cánh gió mỏng manh. Khó có thể miêu tả được khoảnh khắc lá chao nghiêng trước khi chạm đất. Rất nhẹ nhàng và quá đỗi khoan thai. Tôi bỗng liên tưởng tới câu thơ của nhà thơ Trần Đăng Khoa viết: “Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng”. Dường như có chút gì đó níu kéo, lưu luyến. Những giọt mưa mát lành cũng bắt đầu rơi xuống. Thu giao thoa cái nóng bức ngột ngạt của mùa hạ và cái lạnh lẽo của mùa đông. Một mình trong đêm mưa thu cảm giác đơn côi dội vào tâm khảm. Nhung nhớ những điều xưa cũ. Và, bỗng nhiên mong thu gửi chút nhung nhớ yêu thương tới miền xa thẳm ấy!
Những ngày thu về, tay nâng niu từng hạt cốm lại nhớ tới thuở ấu thơ. Cảm xúc xưa, kỷ niệm cũ chợt vỡ òa trong cánh chuồn chuồn đơn sắc. Nước mắt rơi từng dòng tiếc nuối nhớ về những người bạn thuở tóc vàng hoe, chân trần trong những ngày đầu của mùa thu. Tay đứa nào đứa nấy đều cầm một nắm cốm thơm lừng đựng trong tàu lá sen xanh mướt. Món quà của đồng quê cũng là món quà tuổi thơ nhớ nhất. Rồi thong dong những chiều thu bên cánh đồng quê vào vụ gặt. Thu rót nắng vàng vào bông lúa, lóng lánh qua vành nón trắng nhấp nhô của mẹ. Thu gợi về một tuổi thơ gian khổ trên cánh đồng thân thương. Cả lũ hồn nhiên lăng xăng đi bắt châu chấu, cào cào, mót những bông lúa còn sót lại trên đồng.
Nhắc đến mùa thu chẳng thể nào quên những mùa ký ức Trung thu diệu kỳ, là mùa tựu trường rộn ràng, háo hức tâm hồn thơ trẻ. Nâng niu bộ sách thơm mùi giấy, hương thu ùa về thoảng trong mùi mồ hôi lầm lũi của ba mẹ, của năm tháng khó nhọc. Hương thu không gói gọn trong hiện vật mà nó còn thấp thoáng mơ hồ trong tiếng lòng xôn xao đón nhận. Như khi tôi rời quê tới miền đất lạ xa nghe tiếng trống trường lòng khấp khởi như vừa mới ngày hôm qua, níu tay áo mẹ đến trường bỡ ngỡ... Thu đi theo ta với năm tháng hoài niệm với bao nồng nàn yêu thương...
Mùa thao thiết chảy theo thời gian. Hương thu thì vẫn vậy. Luôn gợi trong tôi những ký ức khó quên. Những ngày thu vốn dĩ mênh mang bởi con phố dài xao xác trong mùa lá rụng. Mùa thu cứ nhẹ nhàng và bình yên đến vậy, thế nên bao người vẫn mong mùa này để được dịu dàng với nhau.
Quyền Văn (vanhoadoisong.vn)
Nguồn quehuongonline.vn
http://quehuongonline.vn/van-hoc-nghe-thuat/thu-ve-20160929091057500.htm