Trang chủ Liên hệ       Thứ sáu, Ngày 22/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Xuân về rồi Xuân về rồi , Người xứ Nghệ Kiev
 

 

Tôi dừng lại một vài giây, hít thật sâu không khí xuân rộn ràng. Tôi từ tốn nhìn quanh trước những đám đông chờ trông, ngóng đợi đến ồn ã. Nhìn vào mắt họ, nghe từng tiếng í ới gọi nhau, thấy sao mà thân thương quá!

Xếp tất cả những lo toan, vui buồn của năm cũ; tôi lại theo những chuyến bay để về với mẹ. Trên chiếc phi cơ đầy ắp những con người tha hương, cầu thực nơi đất khách quê người; giữa tôi và họ hầu như không còn một khoảng cách, chẳng có một sự khác biệt. Tất cả chỉ mong chờ vài giờ đồng hồ bồng bềnh trên mây mau chóng qua đi để được hít thật căng tràn bầu không khí quê nhà.

Những lúc chờ đợi khởi hành, giữa một rừng người ai cũng nôn nao, ngóng trông; một cảm giác rất lạ, rất xuân! Vì ai ai cũng biết, chỉ sau một chuyến bay nữa thôi, họ sẽ có một không khí xuân ngập tràn trên đất mẹ quê mình. Tôi đã từng ví von những con người trên những chuyến bay ngày cuối năm là “những người đi tìm kiếm mùa xuân”. Tất cả mang theo những dự định, những lời tâm sự để chia sẻ với gia đình, với bạn bè thân quen sau một hoặc nhiều năm xa cách. Mọi người cứ rỉ tai nhau về cái se lạnh đáng nhớ của quê mình, về những con đường thân quen đã đi qua bao năm tháng tuổi thơ của mỗi người mà ai ai cũng “thuộc làu làu”. Nôn nao đến lạ!

Khi cửa máy bay mở ra, cả trăm con người lại líu ríu nhanh nhảu đi xuống. Trong họ là cả niềm hân hoan và vui sướng giống nhau. Tôi dừng lại một vài giây, hít thật sâu trong không khí xuân rộn ràng. Tôi từ tốn nhìn quanh trước những đám đông chờ trông, ngóng đợi đến ồn ã. Nhìn vào mắt họ, nghe từng tiếng í ới gọi nhau, thấy sao mà thân thương quá!

Với những đứa con phương xa về với mẹ, khi được nép bên mái hiên nhà quen thuộc, một cảm giác ấm áp, yên bình và được chở che lại vỗ về. Bởi trong tâm khảm, Tết là vậy, là những cơn mưa phùn của mùa Xuân cùng với heo may bên mái hiên ấm áp, là nụ cười của mẹ, là sự xốn xang những ngày hai chín, ba mươi.

Sẽ là thiếu không khí xuân nếu không đi chợ Tết. Ngày nay, mặc dù siêu thị đang lấn át và cũng dần dà trở thành thói quen của cuộc sống hiện đại, nhưng mỗi người không thể không đi chợ Tết để mua thêm một ít đồ ăn, sắm cho gia đình mình những nhành mai, cành đào hay đơn giản chỉ là vài nụ tầm xuân.

Với cá nhân tôi, những khu chợ quê luôn ẩn chứa điều gì đó thật thiêng liêng và nhắc nhở nhiều người về những ký ức, hoài niệm. Ở đó có những món hàng mà không phải ở đâu cũng có và một không khí Tết thật sự tràn ngập. Là những loại bánh quê rất đặc trưng mà những khu chợ thành phố không hề có bán, đó là những bó hoa sen tươi mới vừa hái lên từ ruộng. Những bà cụ già cũng thêm thắt cho không gian mùa xuân ấy bằng những món đồ thủ công hay những món vật dụng “rất Tết”. Móm mém nhai trầu, nhẹ nhàng mời chào “rất quê”. Những phút giây lắng đọng đó thật sự là quý giá, bao hàm những niềm hạnh phúc, sẻ chia rất mực giản đơn; để tôi và nhiều người xa xứ nhiều năm gói ghém thêm nhiều cảm xúc cho một xuân mới đang đến thêm tươi.

Nhớ những cái Tết xưa, khi tôi còn nhỏ, mẹ thường hay làm củ kiệu, dưa hành, rồi các loại bánh mứt mà chủ yếu là mứt gừng và mứt dừa. Cả nhà có năm còn hì hục gói bánh chưng, bánh tét. Tôi thì quá nhỏ để làm được cái bánh chưng, bánh tét nào ra hồn, vậy là cũng khóc lóc inh ỏi xin được gói ra những cái “bánh ú” bé xíu xíu. Vui ơi là vui!

Bây giờ thì có lẽ cũng đã khác xưa rất nhiều. Món mứt gừng, mứt dừa hiếm có nhà nào làm. Thay vào đó là các loại bánh kẹo công nghiệp trong nước, ngoài nước được thay thế gần như hoàn toàn. Nhà nhà cũng đã không còn được thấy ánh lửa của những nồi bánh chưng, bánh tét bập bùng trong bầu không khí se se lạnh. Không gian Tết vì thế mà cũng... ngắn hơn đi vài phần.

Những tản mạn vu vơ về xuân xưa, xuân nay; tôi cũng chỉ mong ghi lại trong ký ức về những mùa xuân đã đi qua trong cuộc đời, bên gia đình, quê hương, bên tuổi thơ, bè bạn. Mỗi xuân mỗi một vẻ, không xuân nào giống xuân nào. Nhưng bất kỳ lúc nào xuân sắp về, lòng người cũng phơi phới chào đón trong hân hoan và kỳ vọng. Đó là ấm no, an lành; đó là thịnh vượng, là an khang!

Nào cùng đón chào xuân mới!

 

Tạ Quang Văn

--------------------------------------------

(theo VnExpress)


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 1
Total: 65103361

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July