Trang chủ Liên hệ       Thư ba, Ngày 26/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Thơ Phạm Thị Ngọc Liên Thơ Phạm Thị Ngọc Liên , Người xứ Nghệ Kiev
 

 EM VÀ NÚI 

 

Lên núi

đưa tay ra là chạm được hương

giọt sương suốt ngày ẩn trong lá cỏ

như em luôn ẩn trong anh

trong trái tim phơi mở

 

Lên núi

đưa tay ra là chạm đỉnh trời

hơi thở ngọt mùi rượu cẩm

như em luôn bơi trong men cay

trong tình yêu chan chứa

 

Có một lúc nào đó

anh tìm ra em không?

như tìm giọt máu

như tìm hình bóng

 

Lên núi

với hai tay rỗng không

cùng lồng ngực tràn ứ tên anh

chợt hiểu vì sao có những tình yêu không cần lên tiếng...

 

KHUYA MƯA

 

Còn một nhánh lá ngủ vùi trong cửa sổ

không biết ngoài kia mưa

những giọt mưa cuối mùa hối hả

 

Còn lại anh ngủ vùi trong thói quen được yêu

không biết tim em đã lạnh

không nụ hôn nào có thể thổi bùng

 

Chợt nhớ ngày xưa

từng khóc nghẹn ngào trong góc tối

từng khóc vỡ oà trên phố đông

trong quán xá

dưới gốc cây

trên thềm cửa

em khóc vì quá yêu anh

 

Đến nỗi không tìm ra em nữa

những giấc ngủ thảng thốt bật dậy giữa đêm

thèm hơi ấm của anh bên cạnh

thèm tiếng ngáy của anh bên cạnh

em chìm trong những giọt nước mắt của mình

 

Khuya mưa

em đứng co ro ở một ngã tư

ở nhiều ngã tư

không nhớ ngã tư nào dẫn về nhà em

chỉ biết ngã tư trước mặt

con đường trước mặt

anh đã đi qua từ lâu lắm

 

Mưa mưa mưa và mưa

những nhánh lá ngoài trời ướt sũng

lạnh run

như em đang dần tỉnh táo

chỉ còn một nhánh lá ngủ vùi

còn lại anh lạc lõng

không còn tình yêu của em...

 

 

NƯỚC MẮT

 

Ước được khóc

đi quanh trong căn phòng màu xanh

giụi mặt trên chiếc gối màu xanh

 

nước mắt vẫn ẩn nấp đâu đó trong đáy tim

một khoảng mênh mông cô quạnh

hãy ứa ra

hãy tuôn chảy

 

thèm khát một ngày như ngày xưa

để khóc vùi trong lòng anh hôm nay

quên mất tháng ngày thất lạc

 

đi quanh căn phòng màu xanh

như đi giữa biển cạn khô

thèm một cơn mưa tới

 

Đôi khi em không hiểu em

đang khao khát điều gì…

 

10/2013

Theo Hội nhà văn Việt Nam


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 5
Total: 65247665

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July