Trang chủ Liên hệ       Thứ sáu, Ngày 11/10/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Trái tim trinh trắng (truyện toàn T) Trái tim trinh trắng (truyện toàn T) , Người xứ Nghệ Kiev
 

 


(VOV) - Tiểu thuyết tình toàn T

Trần Trọng Thái thương tiểu thư Trịnh Thị Thanh Thuỷ từ tám tháng trước. Thái thấy Thuỷ thật thà, thẳng thắn, thân thể trắng trẻo, thon thon tươi tắn tuyệt trần. Thêm tài thao thao tiếng Tây, tiếng Tầu thật thông thạo. Thái thấy thinh thích, toan tỏ tình, thì trái tim tự thèn thẹn.

Thái tìm tới Tạ Tiến Toản thủ thỉ tâm tư. Toản tủm tỉm: “Tốt thôi. Tớ thấy Thái tinh thông. Tiểu thư Thái thương thực tốt. Tính tình trung thực. Thân thể tuyệt. Theo tớ thì tây thua. Tuy thế, tớ thành thật trách Thái thiếu tinh thần thừa thắng tiến tới. Thương tiểu thư, Thái tỏ tình, tức tốc tiến thẳng tới tận trung tâm trái tim tiểu thư. Tiểu thư thoái thác thì thôi. Truyền thống trai tráng từ ta tới tây, từ thời trước tới thời ta thế tuốt. Tuy thế, tớ tính, Thái thành thật thương Thuỷ thì tất thắng thôi!”

Toản trầm tĩnh, tính toán thận trọng. Thái tán thành. Thôi, thế thì tỏ tình!

                                                      II

Tối thứ Tư, trời trong trẻo. Trăng thượng tuần treo trên tháp trắng tuyết. Thấy thời tiết thuận tiện, Thái tắm táp tinh tươm, thập thỗm tới thăm Trịnh Thị Thanh Thuỷ.

Tiếc thay, trái tim Thuỷ thừa tỉnh táo tới thiếu tự tin. Thành thử trước Thái, Thuỷ toàn tìm tiểu thuyết trinh thám, tự trấn tĩnh tâm trí, thỉnh thoảng tủm tỉm theo từng tình tiết trong truyện. Thái thấy tức. Tình thế thật trớ trêu. Tiến thì trơ. Thoái thì tẽn.

Thoáng tiếng Toản trong tâm trí. Toản trách thiếu tinh thần thừa thắng tiến tới. Thôi thì tiến. Thái tới trước Thuỷ, thẽ thọt: “Thưa tiểu thư! Tôi thầm thương tiểu thư trọn tám tuần trăng. Tôi thấy tiểu thư thật tốt. Tính tình thật thà. Trái tim trinh trắng...”

“Tôi thường thôi” – Thanh Thuỷ thoáng thẹn thùng.

“Thường thôi? Trời! Tiểu thư tự ti thế? – Thái thủng thẳng – Tôi thì tôi thấy tiểu thư thật tuyệt! Thân thể thơm tho, trắng trẻo. Tất thảy tiểu thư thời trang trong toàn tỉnh, toàn thành thua Thuỷ. Tiên thua. Thánh thần thua tất. Từ trước, tôi tưởng tôi thành thằng thừa. Thấy tiểu thư, tôi thấy tôi thật thiếu thốn. Thiếu tiểu thư. Thiếu tất thẩy. Trái tim tôi trống trải. Tính tình tôi trở thành thất thường từ thuở trông thấy tiểu thư...”

“Thái tin tôi thì Thái tưởng thế. Thực tình, tôi thường thôi. Thật tầm thường...”. Thuỷ thỏ thẻ thủ thế, Thái tồ, tin thực, tốc thẳng tới: “Thì tiểu thư tầm thường. Tuy thế tôi thích. Tôi thích tiểu thư, tại tiểu thư tầm thường. Trái tim tôi tầm thường thì tôi tìm tới trái tim tầm thường. Thế thôi!”

Thái tỏ tình thật thô thiển, trắng trợn. Thuỷ thấy tức: “Thuỷ thành thật trân trọng Thái. Tuy thế, thương Thái thì thú thật, Thuỷ tự thấy thèn thẹn trong tâm. Thuỷ tầm thường. Thái thương Thuỷ thì... tha Thuỷ. Thuỷ thích thế. Thích thanh thản. Thế thôi”.

Thuỷ trơ trơ tựa trụ thép. Thái thành thằng thất trận. Toi trắng tối thứ Tư.

                                       III

Thái thất thểu tìm tới Toản. Toản thủng thẳng: “Tất thảy tại Thái thôi. Thái thiếu thận trọng, thành thất thố. Thất thố trầm trọng. Theo tớ, trong trường tình, Thái tỉnh táo trông thời tiết, thay tư trang. Tiểu thư thích tinh tế thì ta tinh tế. Thích thiết thực thì ta thiết thực. Thích thơ tặng thơ. Thích tiền tặng tiền. Tuần trước, tớ thấy Thuỷ tới thằng Thuật, tìm tập thơ Thâm Tâm. Theo tớ, Thuỷ thích thơ Thâm Tâm...”

“Thơ Thâm Tâm thì tài. Thật tài. Tuy thế, thiếu tính tư tưởng – Thái thủng thẳng – Thời trước thì tất thảy thích thơ, tìm thơ. Thời thị trường, tiền trên tất. Thơ thành thứ thừa thãi, toàn tạng tâm thần thưởng thức thôi. Thuỷ thích tiểu thuyết trinh thám...”

“Thế thì tìm truyện trinh thám tặng Thuỷ. Trong tủ tớ toàn trinh thám. Trinh thám ta. Trinh thám Tây. Trinh thám Tầu. Tất thảy tám tập. Tớ tặng Thái tất”.
“Tuyệt trần!”

“Thì thế – Toản tới tận tai Thái, thì thào – Theo tớ, Thái tiếp tục thăm Thuỷ, trịnh trọng tặng Thuỷ tám tập tiểu thuyết trinh thám, tiện thể trao tiểu thuyết, Thái tiến tới thơm Thuỷ. Thơm thật từ từ, thật trí thức. Thoạt tiên thơm tay, tiến tới thơm trán, thơm ti, thơm toàn thân. Tới thế thì trời thụt. Trời thụt. Thái tất thắng! Thôi tiếp tục tiến!”

                                               IV

Thái thấy Toản thật tài tình, thông tuệ. Từng trải tới thế thì thôi. Tâm trí Thái thoáng thơ thới. Thái tung tăng tới thăm Thuỷ:

“Tiện thể Tết ta, tôi trân trọng tặng Thuỷ tiểu thuyết trinh thám. Tuyệt! Thám tử trong truyện...”

“Thôi thôi Thái. Tuần tới tôi thi Toán, thi Triết, thành thử tôi tập trung thi...”

Tám tập tiểu thuyết thành trơ trẽn trên tay Thái. Thái tức tối: “Tiểu thư thoái thác tôi thực?”

“Thì tôi thưa trước Thái thế. Tôi thấy Thái thật tốt. Tôi tôn trọng Thái, tựa tôn trọng thầy tôi. Thế thôi. Tôi thiết tưởng Thái thấu tỏ...”

“Tiểu thư thoái thác tôi thì thôi. Tôi tự tử. Thật. Tôi thề tự tử tức tốc trước Thuỷ...”
Trái tim Thuỷ thoáng thảng thốt. Tức thì, trí tuệ Thuỷ thì thầm: “Tỉnh táo tí, tiểu thư! Trai tráng từ thời trước tới thời ta, từ ta tới Tây, tất thẩy thế tuốt. Thề thốt. Thẽ thọt. Tin theo thì thành tro tàn. Tiểu thư thận trọng thương tiểu thư thôi, Tự thương thân. Thế thôi. Ta thiết tưởng tiểu thư tỉnh táo”.

Tức thì, Thuỷ tủm tỉm: “Tôi thấy thân thể Thái tròn trùng trục, treo trên tháp thì tuyệt. Thái tự tử, tôi thờ...”

Thái thấy tức thở, toan tháo thân. Thảm thiết thay, tuyết trút tới tấp. Trăng trùng triềng trôi thăm thẳm trong tuyết, trông thất tha thất thểu tựa thằng thất tình. 
Thái tìm tới thầy thuốc: “Thưa thầy, tại thời tiết tráo trở. Trái tim tôi thì trái tính, thành thử trọn tháng trời, tôi trằn trọc, thao thức...”

“Trí thức thì thức. Thế thôi – Thầy thuốc thủng thẳng – Tim tốt. Tai tốt. Thận tốt. Toàn thân tốt. Thiếu ti tí tình thôi”.

Thái toan tính tìm thuốc tự tử. Tiếc thay, thầy thuốc tỉnh táo trao toàn thuốc trợ tim, thuốc tâm thần, thuốc... tăng trọng. Thành thử, thân thể Thái tròn trịa, tiếp tục tròn trịa. Trái tim tươi tốt, tiếp tục tươi tốt thêm. Trái tim thúc Thái tương tư Thuỷ. Thất tình, Thái thảng thốt thành thơ: TỰ TRÀO

(Trích thơ Trần Trọng Thái) 

Thương thay từ thuở theo thày

Tí ta tí tởn tiếng Tây, tiếng Tầu

Trời trong. Tuyết trắng. Trăng thâu

Trái tim thành thật thì tâu trước trời

Thân tàn tới thế thì thôi

Tình tôi thì trái tim tôi tỏ tường...

                                                 V

Thuỷ tập trung thi? Thoạt tiên Thái tưởng thật. Thảm thương thay trái tim trai trẻ, thiếu từng trải! Thuỷ tung tin thế thôi.

Thực tình, trái tim Thuỷ thuộc Trần Thế Thuật, thợ tiện trên Tuệ Tĩnh. Thuật tài tình, trẻ trung, tung tẩy, trông thật thoáng. Tiền tươi tiêu thừa thãi. Thuỷ thương Thuật từ thuở thiếu thời. Thành thử trước Thái, Thuỷ toàn tơ tưởng tới Thuật. Thuỷ thấy Thái thật tởm. Thân thể thì thô. Tính tình thì trâng tráo, trơ trẽn.

Thỉnh thoảng, Thuỷ thảo thư. Trái tim Thuỷ theo thư, tới tay Thuật, tiếp tục thề thề thốt thốt. Thái tức tối tới tím tái toàn thân, toan tìm Thuật tạt tai, thét té tát.

Thấy thế, Toản thủ thỉ tận tình: “Thôi, theo tớ, tạt tai Thuật, trước tiên, thiếu tôn trọng Thuỷ, tổn thất tình thân thiện. Tiếng tăm truyền tới tận tai Thủ tướng. Truyện tày trời. Thôi, theo tớ thì thôi thôi...”

Thoáng thấy Thái trầm tĩnh, Toản tiếp tục thuyết thêm: “Thuở trẻ trung thì tranh thủ tung tẩy. Trao tấm thiếp thì thành thằng tù. Ta tự tù ta. Tù thê thảm. Thế thì tranh thủ thời trẻ trung thôi. Thuở trẻ trai, tớ tán tỉnh, tằng tịu tứ tung. Tiểu thư tiếp thì tới. Tiểu thư thoái thì tránh. Thuở trước, tớ thương Trần Thị Tuyết Trinh. Thoạt tiên, thị thủng thỉnh. Thủng thỉnh thì thôi. Tớ tút. Thấy tớ tếch thẳng, tức thì thị tiếc. Thị thấy thị thường thôi. Thị tìm tới tớ, thút tha thút thít. Thế! Thói thường toàn thế. Tìm thì tình trốn. Trốn thì tình theo. Trong trường tình, ta theo thủ thuật, tìm tí, trốn tí. Thế thì thắng!”

                                                   VI

Trịnh Thị Thanh Thuỷ thẳng thắn thoái thác Thái. Thực tế thế, tới tai Thuật thì thành tin thất thiệt. Thuật tưởng Thuỷ thương Thái thắm thiết. “Trí thức tìm trí thức. Ta thợ tiện thì “tăm” thợ tiện thôi.”

Trai tráng tới thăm Thuật, tán thế. Thoạt tiên, Thuật tức tối. Trầm tĩnh tính toán, Thuật thấy Thuỷ thường thôi. Thiếu Thuật, Thuỷ tấp tểnh theo trai, theo thằng ti tiện. Thê thiếp thế thì toi. Tâm trí Thuật thật thanh thoát, tựa thằng tử tù thoát trại tù. Thuật thấy trước Thuật toàn tiểu thư. Tiểu thư ta. Tiểu thư Tây. Tất thảy trẻ trung, tươi tắn. Thuỷ tới thăm, Thuật tránh.

“Tôi thợ tiện tầm thường, thưa tiểu thư trí thức tân tiến!”

“Thuật! - Thuỷ thút thít – Thuỷ thương Thuật thực tâm. Thuỷ thề...”

“Thằng Thuật thành tro tàn từ thuở tiểu thư tấp tểnh theo thằng ti tiện Trần Trọng Thái. Tiểu thư thích tìm tro, thích thưởng thức tí tro tàn thì tự tìm trong trái tim tiểu thư. Trái tim trí thức trinh trắng. Trời! Trí thức tri..i..nh... tră..ắng!”
Tiếng Thuật trèo trẹo, trì triết. Thuỷ trơ trọi tựa trời trồng. Trả thù Thuỷ, Thuật tung tiền trác táng. Thời thế thật trớ trêu. Thật ti tiện. Trí thức ti tiện theo tạng trí thức. Thợ thuyền ti tiện theo tạng thợ thuyền. Thuỷ thấy tởm.

                                          VII

`Tiểu thư Trịnh Thị Thanh Thuỷ, từ thuở thoái thác Thái, tấm thân tàn tạ, trơ trọi. Trái tim thường thảng thốt. Trọn tám tháng trời, Thuỷ trầm tĩnh, tính toán thận trọng thì thấy trai tráng trong thành, trong tỉnh toàn thằng ti tiện thối tha. Thằng thì thừa thân thể, thiếu trí tuệ. Thằng thì thừa trí tuệ, thiếu trái tim. Thằng thừa trí tuệ, thừa trái tim thì túng tiền tiêu. Thân thể tong teo, tiều tuỵ, trông thật thê thảm. Thành thử, Thuỷ thấy tiếc Thái.

“Thái thân thiết! – Thuỷ tức tốc thảo thư- Tối thứ Tư tuần trước, Thuỷ thiết tưởng Thái tới thăm. Thành thử, Thuỷ tráng trứng trộn thịt thết Thái. Tiếc thay từ trưa tới tối, Thuỷ toàn thấy Thuỷ thôi. Thuỷ trẻ trung, thiếu từng trải, thành thử thất thố trước Thái. Thuỷ thiết tha thành thật trông Thái tha thứ!”

Thâm thẩm tối thì thư tới tay Thái. Thái tìm tới Toản.

“Thì thế. Tớ thấy trước thế. Thái toàn thắng, tất thắng!”

“Thôi thôi thày tướng! Thắng tàn tạ. Thắng thê thảm. Tôi thoái thôi....”

“Tớ thấy Thái thật tồ. Trắc trở thì tiến. Thuận tiện thì thoái. Trời thương Thái, trời tạo thế thuận tiện...”

“Thuận tiện thì tâm trí, thân thể tôi tơi tả. Tôi tới thăm Thuỷ. Tôi thưa trước Thuỷ: Tôi - tôn - trọng - Thuỷ- tựa- trân - trọng – thím - tôi. Thuỷ thương tôi thì Thuỷ tha tôi. Tôi thích thanh thản. Tôi tôn thờ Thần Thanh thản!...”

“Thằng thộn! Thằng tồi! Thằng tâm thần! Thằng thối trí! - Toản té tát – Thái tự ti thế, Thuỷ tức, Thuỷ trả thù thì tội. Tấm thân tuyệt tác thế, Thuỷ trao thằng tậm tịt thì thật tiếc. Tôi thành thực tiếc thay Thái!”.

“Trao thằng tậm tịt thì toi” - Thái thảng thốt.

“Thì thế! Tiến! Tiếp tục tiến!”

Thái tức tốc tìm tới Thuỷ.

“Thuỷ thiết tưởng Thái trách Thuỷ. Trời, Thuỷ thắc tha thắc thỏm trông Thái từ trưa tới tối...”

Thái tấm tức: “Trai tráng theo tiểu thư, tán tỉnh tiểu thư toàn thằng ti tiện, thành thử tiểu thư thiếu tin tôi. Tiểu thư tởm tôi. Tiểu thư tưởng tôi thô tục. Thực tình thì tôi thánh thiện. Trái tim tiểu thư trong trẻo thế, tấm thân trinh trắng thế, tôi thề thắp trầm tôi thờ. Thật. Tôi thờ thân thể tiểu thư tựa thờ tổ tiên tôi...”

“Thái! –Tiếng Thuỷ thổn thức – Thuỷ tha thiết trông Thái tha thứ. Thôi, theo Thuỷ! Ta tới tầng thượng- Thuỷ thì thầm- Tầng thượng tối tăm, toàn thần thánh trụ trì. Tầng thượng tuyệt trần! Trời, thang tối thật. Theo Thuỷ. Túm tay Thuỷ. Thế. Thận trọng. Thái té thì tội Thuỷ...”

Tiếng Thuỷ thì thào trong tai Thái. Thái thấp thỏm tìm tay Thuỷ. Trong tích tắc, Thái thấy Thái thật trần tục. Trần tục tựa thánh thần. Thân thể Thuỷ thơm thoang thoảng. Tâm trí Thái thoắt tiêu thoát. Thái thẫn thờ, thận trọng tuân theo từng thao tác thày Toản truyền thụ. Tay trong tay. Thân trao thân. Tiếng thở thều thào. Tí ta tí tóp. Thì thà thì thọp. Tức thì trăng tan. Tầng thượng tan. Trời tan. Tất thảy tiêu tan... Tới thế thì tôi tả thêm thành thừa. Thành thử thôi! “Tắt” truyện. Ta thưởng thức Tết!/.

Trần Tăng Toa


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 7
Total: 64178489

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July