|              vệt nắng mỏng trước sân mái gà cục tác con tôi ngủ trong nôi văng vẳng tiếng còi tàu bữa cơm gia đình tôi trộn bắp trộn sắn bảy mươi phần trăm mùa xuân những cơn bão hung hãn bất ngờ ập tới   trầm tĩnh như rừng kia như biển tổ quốc tôi đứng lên trước bầy xâm lăng phương bắc những dãy núi cong cánh cung những nỏ thần khủng khiếp lại tung hoành hàng loạt mũi tên xâm lược quân thù   ải Nam Quan ngọn khói xưa Nguyễn Trãi nuốt nước mắt quay về mười năm nằm gai nếm mật hẻm Chi Lăng lầm lì sông kỳ Cùng bốc cháy pháo đã giăng từ ngàn vạn điểm cao   quân di chuyển những dòng sông chảy ngược mây uy nghi Yên Tử thuở nào còn in dáng Trần Nhân Tông mắt dõi về phương Bắc tính nước cờ ung dung trên cao   sông Kỳ Cùng những tảng đá lên hơi đùa với mặt trời trong nước tôi chỉ đến tắm một lần nhưng đó là Tổ Quốc chảy lặng thầm suốt cuộc đời tôi   những câu lượn câu sli đêm chợ Kỳ Lừa chén rượu nồng thơm sắc màu thổ cẩm vó ngựa gõ giòn lâng lâng sương khuya   khẩu súng chống tăng ghì chặt vào vai anh xạ thủ H’Mông mười tám tuổi khi lũ giặc đang điên cuồng lao tới một chấm nhỏ trên bản đồ một chấm nhỏ thiêng liêng   phút người lính đứng bật lên cắm chặt chân vào đất phút ấy, đất dưới chân anh là Tổ Quốc   quả đạn rời nòng trong chớp mắt xe tăng cháy ngang đồi lũ giặc lùi xa anh lính trẻ mỉm cười lau mồ hôi trên mặt gương mặt dịu lành như Tổ Quốc chúng ta Tháng 2/1979                                   Theo sưu tầm 
   |