Trang chủ Liên hệ       Chủ nhật, Ngày 24/11/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn Thơ Sưu Tầm >
  Thơ Huy Trụ Thơ Huy Trụ , Người xứ Nghệ Kiev
 

 

Thơ Huy Trụ

Thứ ba - 07/08/2012 04:45
  •  
  •  
  •  
 
Thơ Huy Trụ

Thơ Huy Trụ










HUY TRỤ
 
 
 
Bức phù điêu
Kính tặng mẹ Việt Nam Anh hùng
 
 
Mẹ ngồi trước cửa chiều nay
Ngỡ bao mây trắng ngừng bay trên đầu
Thời gian đỏ quạch miếng trầu
Mẹ nhai nát mọi khổ đau trên đời...
 
Nén nhang thắp hãy còn tươi
Bao nhiêu khói vẽ được người đi xa?
Chồng, con chung một bàn thờ
Đè lên vai mẹ mắt mờ, chân run...
 
Ngỡ đời teo tóp, héo hon
Khuyết trăng trước mặt, lại tròn sau lưng
Tình người không dửng, không dưng
Mẹ như đất để cây rừng vây quanh...
 
Mẹ như cây cụt hết cành
Bức phù điêu chớp sáng hình cháu con...
 
 
 
 
 
 
 
 
 
Lời của gió
Gửi nhà thơ Nguyễn Duy
 
 
 
Cái nơi mình gọi là quê
Mẹ sinh ta biết "Mô tê" đến giờ
Lạc vào đô hội phồn hoa
Vẫn thương một bóng cau già trước sân
Thèm lua một bát canh cần
Rượu làng Quảng cứ sủi tăm trong người
Chiếc cầu Bố, trẻ con chơi
Chuyện ông Trạng, ngấm truyền đời sang nhau
Nhiều ngôi báu, lắm mưu sâu
Cái danh, cái tiếng thời nào cũng đông
Mấy cây cứ gọi rừng Thông
Giễu mình mà cứ như không có mình
Ba vùng trời đất thênh thênh
Con sông cứ đổ thác ghềnh vào nhau
Lời của gió biết về đâu?
Buồn vui mọc trắng mái đầu đương xanh
Hè 1992
 
 
 
 
 
Miền riêng tôi
 
 
 
Tôi lần trở lại dòng sông
Dòng sông Mã của đục, trong một đời
Cái làng Bồng Thượng của tôi
Nổi lên như tấm bia trời bên sông
Núm rau vùi thuở lọt lòng
Bể dâu mấy, cũng nhớ mong gọi về
 
Cỏ vàng áy vạt chân đê
Tôi ngơ ngác gặp chú bê lạc bầy
Cúi đầu giọt xót, giọt cay
Nghe trong đất nắm xương gầy khói hương
Sông đi chỉ có một đường
Đời người trôi dạt mấy phương chưa thành...
 
Sau bao chìm lấp, nổi nênh
Sóng xô bạc mặt, thác vênh lòng thuyền
Chỉ còn trong vạt áo em
Để tôi tìm lại một miền riêng tôi...
     Làng Bồng Thượng, cuối đông 1995
 

Nguồn tin: TCNV 08-2012

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 8
Total: 65170374

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July