Minh họa: Trà My
|
Thật lạ bởi năm tháng còn trong hình dáng thiếu niên, bạn khao khát buông tay khỏi nơi chốn quen thuộc. Bạn mơ hồ tưởng tượng chân trời mới chộn rộn người xe, sáng láng ánh đèn, nao nức bao điều mới lạ. Vùng vẫy vượt thoát quê nghèo bằng nỗ lực học hành, bạn như cánh chim tung cánh trời xa, thỏa nguyện ước mong, vươn mình tựa cơn gió nhẹ.
Nỗi lo lắng lần đầu bước chân đến phố dần đã hóa quen thuộc với từng con đường, ngõ nhỏ đi qua mỗi ngày. Thoảng đôi lần tôi bâng khuâng tự hỏi, liệu bạn có vô tình lãng quên nơi chốn cũ khi bóng hình ruộng đồng, nương dâu, cánh cò trong câu chuyện bạn kể thay thế bằng quán xá hiện đại, nơi chốn đẹp xinh, trung tâm thương mại nô nức. Bạn mải miết trong những chuyến lãng du, mải mê ngắm bình minh trên biển vắng, say trong bồng bềnh mây trắng cao nguyên lồng lộng mà bỏ quên mảnh đất ấu thơ vốn đủ đầy cảnh đẹp và sự bình yên.
Ừ thì bởi khát khao nơi bạn từ lúc nào đã buộc vào phố thị? Sợi dây nương níu đứa trẻ cùng quê nhà có lúc chòng chành vượt thoát. Bạn như cánh diều muốn bứt tung ràng buộc nhỏ bé tung cánh tận trời xanh mênh mang.
Thế nhưng, có bận, giấc mơ đưa bạn trở về cánh đồng thênh thang gió nắng ràn rạt trên sân phơi phủ đầy khoai sắn. Cơn gió đặc trưng xứ nghèo táp vào thịt da, ran rát, nhưng nhức cũng là ngọn gió dung dưỡng bạn lớn khôn cùng làn da rám nắng, rắn rỏi. Bạn có nhận ra đứa trẻ bạn - tôi năm nào thơ ấu chân trần chạy trên đám cỏ, đứng bên buổi hoàng hôn nhuộm vàng ký ức thả mình trôi suốt bao buổi chiều? Bạn có gặp lại trưa hè trốn ngủ miết mải chơi nấu nướng nơi gốc mít nhà mình? Bạn có vô tình lạc bước bữa chăn trâu đồng bãi, mê bắt dế, hái sim thuở nào?
Cuộn phim cuộc đời chẳng thể quay ngược giúp bạn lấp đầy thương nhớ bằng cuộc trở về còn nằm trong dự định, bằng lần lữa áy náy về thăm lúc dư dả thời gian bởi bạn còn cuồng quay bận bịu thực hiện từng mong ước lớn lao thành hiện thực.
Thoảng đôi lần bạn hờn giận chính bản thân mình lúc vô tình nhìn một tấm ảnh của người bạn chụp cánh đồng lúa bát ngát đăng trên mạng xã hội. Thoảng đôi lần bạn nực nội khó chịu khi nhích từng bước trên con đường thành phố nườm nượp người xe, ao ước được đánh đổi cuộc về xưa cũ thong dong nơi triền đê, mơ màng ánh mắt đuổi theo con thuyền khua sóng trên sông.
Bạn lục lọi ký ức tìm câu trả lời khoảnh khắc ai đó hỏi rằng bạn đã quen thuộc với gió nắng phương xa. Trái tim từng hoang dại mải miết đi suốt chiều dài tuổi trẻ để khám phá chạnh lòng nhớ gió ở miền xa xăm thơ ấu.
Tôi bần thần, khắc khoải biết làm gì giúp bạn và chính tôi vá víu mảnh nhớ bên lòng lúc một cơn gió thành phố lướt qua nhắc nhở về mảnh gió quê nghèo. Mắt ai đang nhòa đi vì thương nhớ…
Huệ Hương (baodaklak)
Nguồn quehuongonline.vn
http://quehuongonline.vn/van-hoc-nghe-thuat/mien-nho-cu-20180825232106626.htm