| 
                       
                       
								
                                  
                              	   Trên những đại lộ Doha 
 
Trước  khi sang Qatar, tôi tranh thủ tìm hiểu qua mấy băng video clip trên  youtube và mấy bài báo của Nga viết về thành phố Doha và các sa mạc. Nổi  bật nhất trên các tư liệu đó là cái nóng khủng khiếp, nhất là những ai  mới từ xứ lạnh sang Doha vào mùa hè. Có người bay từ Iakutxk vào cữ cuối  xuân, khi đó băng vừa tan, nhiệt độ xấp xỉ chừng 10, 12 độ, nhưng khi  sang đến Doha thì nhiệt thử biểu chỉ dựng đứng lên tới bốn mươi độ,  chẳng khác nào bước từ phòng lạnh sang buồng tắm hơi sauna. Những ai áp  huyết cao thì chuyện cấp cứu là không tránh khỏi. 
 
 
  
  
  
 
Sa mạc 
 
 
 
Vì  vậy, việc tôi chọn thời điểm cuối tháng hai để đến Doha phải tự sướng  mà thú nhận rằng, đó là một sự lựa chọn thông thái, bởi vì đây là thời  điểm nhiệt độ dao động từ 28 đến 32 độ, rất lý tưởng cho người xứ Nghệ  đã quen với gió Lào cát trắng. 
 
Doha chỉ có hai mùa, mùa nóng và  mùa hơi nóng. Mùa nóng nhiệt độ có lúc đạt đỉnh 52 độ, dạng thời tiết mà  chỉ cần bước ra sân nhà là nóng rực như đi vào chảo lửa. Mùa nóng kéo  dài suốt từ tháng tư cho đến tháng mười một, đỉnh điểm là tháng 6, tháng  7, tháng 8, khi đó nhiệt độ thường là 48 hay 50 độ. Dân tình Qatar suốt  trong quãng thời gian đó chỉ sống trong nhà hoặc trong xe với chế độ sử  dụng điều hòa nhiệt độ tối đa. Vào mùa nóng, người ta không thể đi bộ  ngoài trời, bước qua đường để đến một cửa hàng thực phẩm cách chừng vài  ba trăm mét để mua thực phẩm. Tôi chưa được trải nghiệm môn thể thao  chịu nóng đó, nhưng một người bạn của tôi sống qua mấy mùa hè ở Doha  miêu tả rằng, chỉ cần mở cửa bước ra ngoài là có cảm giác lửa ngọn táp  thẳng vào mặt, da bị bỏng rộp tức thì, nếu như mặt không quấn kín khăn  dày. Và nếu liều lĩnh bước ra khỏi nhà thì giác mạc bị bỏng. Đi đâu, một  bước cũng phải ngồi ô tô và điều hòa mở đến cỡ lạnh nhất. 
 
Chính  vì thế, người dân ở đây coi ô tô là mái nhà thứ hai của mình. Mỗi gia  đình ở Doha thường có tới 5 hoặc bảy chiếc ô tô đời mới nhất. Mức thu  nhập của cư dân sở tại cho phép họ làm điều đó và hơn thế nữa. 
 
So  với Nga thì giá xe vẫn thấp hơn một chút hoặc tương đương; còn so với  Việt Nam thì giá xe ở Doha chỉ nhỉnh hơn một nửa, tức là giá hai chiếc ở  đây cộng lại chưa bằng một chiếc đồng hạng ở ta. Một chiếc xe Toyota  Carrolla khoảng 16000 đô la, một chiếc xe tầm trung Volkswagen Passat  230000 đô la; còn tầm tầm như Nissan Sunny thì chỉ 12 000 đô la không  bằng giá một con Matiz ở Hà Nội. 
 
Dòng Toyota được ưa chuộng nhất  tại Qatar, vì qua thể nghiệm, loại xe này được nhiệt đới hóa, có điều  hòa nhiệt độ tốt nhất và có sức bền chạy trênsa mạc. Còn xe Mỹ và xe Đức  không nhiều, có lẽ chỉ chiếm khoảng một phần tư hay một phần năm số  lượng xe lưu thông trên đường. Đứng về mặt số lượng, xe ở Doha không thể  so với Tokyo, Matxcơva, Bắc Kinh, New York, nhưng về mặt chất lượng thì  cùng với Dubai, không nơi nào sánh nổi Doha. Những dòng xe nối đuôi  nhau trên đường đều mới toanh như một tham dự một cuộc triển lãm. Rất ít  xe màu đen, chủ yếu là màu trắng, màu sữa, một anh lái xe cho tôi biết,  những màu này sẽ phản lại ánh mặt trời, đỡ nóng hơn, nó lại trông có vẻ  sạch vì hòa với màu cát trắng sa mạc. 
 
 
  
  
  
 
Loại xe được ưa thích chạy địa hình sa mạc 
 
 
 
Do  khí hậu khô nóng, nên xe ở đây dường như không cần rửa, để tiết kiệm  nước, người ta quét khô, hoặc rửa bằng khăn lau, ít khi ra hiệu. Các  hiệu sửa xe, rửa xe, các đại lý xe không nằm trong thành phố, mà nằm  ngoài vành đai thủ đô, trên những con phố nhất định. 
 
Suốt gần cả  tuần rong ruổi trên các chặng đường Doha, chỉ duy nhất một lần thấy cảnh  sát giao thông trong một vụ giải tỏa đường. Mặc dù dân ở đây mặc quần  áo dài trắng theo đạo Hồi, nhưng cảnh phục của họ thì hoàn toàn Âu hóa. Ở  Doha, nếu xe không đăng ký hoặc không nộp đủ thuế, hoặc vì một lý do vi  phạm nào đó, thì ngoài các điểm rửa xe, bơm xe và sửa vặt ra, không một  ga ra nào được phép sửa chữa, thay thế phụ tùng vì mọi điếm sửa xe đều  được kết nối mạng với cảnh sát giao thông.  
 
 
  
  
  
 
Camera khủng 
 
 
 
Trong  các lỗi giao thông như đậu sai chỗ, va quệt, chạy quá tốc độ, thì vượt  đèn đỏ được coi là lỗi nặng nhất. Các lỗi khác thường chỉ bị phạt 600  ryan, còn vượt đèn đỏ thì phạt tới 6000 ryan, tứ là hơn 1500 đôla và có  khi bị tước bằng.  
 
Khi có lỗi báo phạt, các chủ xe tự động trả  qua thẻ ngân hàng, mỗi năm sẽ được rà soát lại một lần, ai nợ, xe không  được lưu hành. Duy nhất trên thế giới, ở Doha cũng có mùa giảm giá lỗi  phạt xe trong dịp những ngày lễ trọng của đạo Hồi. 
 
Doha mới xây  dựng trong khoảng 15 năm trở lại, nên nó tiếp thu được những công nghệ  và quy hoạch hiện đại nhất thế giới. Dường như mọi con đường trong thành  phố ra ngoại ô đều là cao tốc. Nền đường sa mạc rất chắc, cộng với kỹ  thuật tiên tiến, không có tham nhũng và rút ruột, những đại lộ khoảng 8  làn đường đến 12 làn đường ở đây phẳng lỳ, không xóc, không ổ gà và có  hệ thống đèn tuyệt hảo. 
 
 
  
  
 
Đường mới đưa vào sử dụng 
 
 
 
Camera  kiểm soát được trang bị rất khủng, độ quét tới 120 độ và tia hồng ngoại  cho phép kiểm tra chính xác trên một đoạn đường dài kể cả ban đêm hoặc  bão cát trong khoảng cách 1km. 
 
Cứ tưởng thủ đô các nước đông dân  mới có chuyện tắc đường kinh niên, nhưng không ngờ tại đây, dân số thưa  thớt, vào giờ cao điểm, chuyện tắc đường vẫn diễn ra, nhưng cũng như ở  Âu châu, không nghe thấy một tiếng còi, không một sự nóng vội, không một  lời thúc giục và đặc biệt cánh lái xe không một lời văng tục. 
 
 		
                          
           
			 |