(Dân trí) - Sau nhiều nỗ lực của người thân, chị vẫn không thể thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Vậy là, chỉ trong vòng chưa đầy 1 năm, 3 đứa con của chị phải lần lượt tiễn cả bố lẫn mẹ về nơi suối vàng...
Chỉ trong vòng chưa đầy 1 năm, 3 chị em Trang phải làm đám tang cho cả cha lẫn mẹ.
Ngày 3/10, chúng tôi nhận được điện thoại của anh Nguyễn Thanh Hải – cháu của chị Nguyễn Thị Vịnh: “Chị Vịnh mất rồi em ơi, vừa hoàn tất tang lễ. Tội quá, trong 1 năm, 3 đứa nhỏ mất cả cha lẫn mẹ, không biết thời gian tới 3 chị em sống như thế nào”. Chị Vịnh là nhân vật trong bài viết “Nghẹn đắng nước mắt của người đàn bà góa chồng mắc trọng bệnh” đăng tải trên Báo Dân trí ngày 9/4/2014.
Gần Tết Giáp Ngọ 2014, anh Đặng Hồng Lan (SN 1973, trú tại xóm 14, xã Nghi Liên, Tp Vinh) qua đời sau mấy tháng trời chống chọi với căn bệnh ung thư gan. Vừa hoàn tất việc ma chay cho chồng thì chị Nguyễn Thị Vịnh cũng được chẩn đoán bị u máu trong gan. Khối u quá lớn nên không thể can thiệp bằng phẫu thuật được. Để hạn chế khối u phát triển, bác sỹ mổ nút mạch rồi bơm hóa chất cho chị cầm cự.
Bệnh nặng nhưng gia tài khánh kiệt vì chạy chữa cho chồng, giờ nghĩ tới 3 đứa con trứng gà trứng vịt mới mất cha, chị xin xuất viện về nhà. Hơn ai hết, chị muốn sống. Phải sống! Để thay chồng nuôi dạy 3 đứa con, chúng còn nhỏ quá. Lúc chị ngã bệnh, Đặng Thị Huyền Trang (SN 1997) mới học lớp 11, Đặng Đăng Hoàng dang học lớp 9 và cậu em út Đặng Đăng Anh đang học lớp 2. Thương mẹ, con bé Trang đòi bỏ học để bớt một phần gánh nặng cho chị nhưng chị nhất quyết bắt con phải đến trường. Cả cái Trang lẫn thằng Hoàng đều được thầy cô khen có sức học khá, chị không nỡ bắt các con phải chịu thiệt thòi so với chúng bạn.
3 đứa trẻ ngơ ngác trước bàn thờ cha mẹ khi không biết tương lai của mình sẽ đi về đâu.
Từ khi Báo Dân trí đăng tải bài viết, nhiều bạn đọc xa gần đã tiếp sức cho hy vọng hồi sinh của người đàn bà góa chồng này. Những món quà nghĩa tình của độc giả Dân trí cũng chỉ có thể giúp chị cầm cự được gần nửa năm trời bởi chi phí điều trị của chị quá tốn kém, trung bình mỗi tuần mất tới gần cả chục triệu đồng. “Những ngày cuối đời, số tiền ủng hộ đã cạn, mự Vịnh phải bớt thuốc lại. Thậm chí, không có tiền thuê bác sỹ chọc hút dịch, tôi phải tự làm thay. Nhưng sức cùng, lực kiệt, mự ấy không thể tránh khỏi mệnh trời. Giờ mự ấy đã được về bên cậu Lan nhưng đến khi nhắm mắt xuôi tay vẫn đau đáu lo cho 3 đứa con”, anh Nguyễn Thanh Hải tâm sự.
Trong ngôi nhà nhỏ, bên cạnh chiếc bàn thờ của anh Lan, giờ có thêm bàn thờ của chị Vịnh. 3 đứa trẻ ngơ ngác quỳ trước 2 bàn thờ nghi ngút khói hương, đôi mắt sưng húp, mọng nước. Hôm tiễn chị Vịnh đi, nhìn 3 đứa nhỏ xanh xao, phờ phạc cứ cố níu lấy quan tài của mẹ không cho hạ xuống đất không ai cầm được nước mắt. Thằng bé Anh ngất xỉu khi người ta lấp đất lên chiếc quan tài của mẹ. Từ giờ mẹ chẳng còn nghe nó hát để cho bụng xẹp xuống nữa rồi...
“Bố mẹ mất đi, để lại cho 3 chị em cái Trang một số nợ không nhỏ. Tôi thì già yếu quá rồi, các bác, các cô đằng nội cũng túng bấn, khó khăn lắm. Còn ai khốn khổ hơn các cháu tôi nữa không trời ơi...”, bà Thọ - mẹ chị Vịnh nghẹn ngào.
Mất đi chỗ dựa, tương lai của 3 cháu cũng đã nhuốm màu đen, con đường đến trường của chị em Trang trở nên xa ngái hơn bao giờ hết...
Hoàng Lam
Theo Dân Trí
|