Cách đây không lâu, tôi thành công trong trong một dự án kinh doanh. Vui mừng nức nở, tôi bước bộ đến phòng tập yoga khi trời bắt đầu sập tối.
Tôi vừa đi vừa hát thì thầm, cảm thấy cơ thể của mình nhẹ tênh, và rất vui vẻ, tôi đang tận hưởng một buổi chiều ấm cúng, khi mặt trời đang lặn xuống trong mùa đông.
Tôi rất hưng phấn về cuộc sống, tôi hình dung đến nhiều điều tốt đẹp khác sẽ tiếp diễn như thế nào vào ngày mai.
Cho đến khi... từ đó xuất hiện. Từ "Nhưng", khỉ thật, nó xuất hiện trong đầu tôi và phá hủy niềm hạnh phúc tôi có được ngay lúc đó.
Từ "Nhưng" đã xuất hiện với tôi như thế này. "Ừ mình vừa có 1 tháng thành công với công việc.
NHƯNG có nhiều người khác trẻ hơn mình và thành công hơn mình nhiều. Ừ đó là một bước đầu thuận lợi, NHƯNG biết đâu là mình chỉ may mắn nhỉ?"
Èo.
Nếu như có một từ khiến chúng ta trở thành kẻ vô dụng nhất, thì nó là từ "Nhưng". Khi đang thành công và vui, từ "nhưng" khiến chúng ta chững lại nghi vấn bản thân mình.
Đó là từ tích cực chuyển sang tiêu tực.
Còn khi ta đang buồn thì sao? Khi thất bại đến đường cùng, vấp ngã rồi đứng dậy để bước tiếp thì cần một sự lạc quan nhất dịnh, nhưng vấp ngã thật đau, đáng lẽ chúng ta phải rút được cho mình một bài học nhớ đời, thì lúc này từ "Nhưng" khiến chúng ta cố chấp, chúng ta kiếm cớ phủ nhận thất bại của mình.
"Nhưng biết đâu là do chúng ta xui xẻo." "Nhưng không sao cả, lỗi không phải là của mình."
Từ "Nhưng" đưa chúng ta đến những suy nghĩ phân tâm, không thể tập trung vào hiện tại.
Bạn có thể thay đổi cuộc những đối thoại có mục đích theo hướng tích cực hơn, bằng cách bỏ từ "nhưng" đó ra.
Bởi vì mỗi lần chúng ta ném từ đó vào cuộc nói chuyện, vô tình chúng ta đang huyễn hoặc nhau, đem đến cho nhau những khoảnh khắc tiêu cực không đáng, nhiều khi chúng ta không biết.
Dưới đây là một số ví dụ chúng ta có thể thay đổi từ "nhưng" đó, mà vẫn giữ được ý của mình muốn nói ra một cách chân thật.
"Hey Linh, cậu giỏi thật! Cậu vừa chăm con nhỏ, vừa làm việc trong thành phố ồn ào này, mà còn có thể thư giãn được nữa"
Câu trả lời: "Ừ, nhưng tớ lại không có thời gian gặp gỡ hội mẹ và bé được – khỉ thật, cảm giác thiếu thiếu gì đó cậu ạ."
Câu trả lời tốt hơn: "Cảm ơn nhiều nhé! Thật đấy! Tớ thì thích công việc mình đang làm, ông xã tớ cũng thương tớ lắm nên tớ rất yêu gia dình, thích gặp gỡ bạn bè nữa. Thêm vào đó, tớ còn một người chị em tốt nữa, là cậu đó haha"
"Trang, hôm nay da cậu thật láng mịn, đẹp thật đấy!"
Câu trả lời: "Nhưng tớ lại lên ký cậu ạ. Lên ký da đẹp nhưng dáng nhìn khó chịu lắm"
Câu trả lời tốt hơn: "Cám ơn cậu! Chắc tớ lên chút ký với dưỡng da tốt hơn đấy. Khi nhìn vào gương tớ thấy láng mịn thật!"
"Hey Phương, món mỳ này bà nấu ngon thật luôn!"
Câu trả lời: "Cảm ơn bà, nhưng món nước sốt này là đi mua đó. Đáng lẽ tui phải làm thêm món sốt này nữa. Cảm giác chưa hài lòng lắm" *thở dài*
Câu trả lời tốt hơn: "Hehe cám ơn bà nhé. Thật vui khi bà thích nó"
Khi bạn cảm thấy mình suy nghĩ tiêu cực và phức tạp, mà không biết vì sao, hãy thử xem lại cách bạn nói chuyện hay suy nghĩ, xem thử trong đó có quá nhiều từ "Nhưng" hay không?
Những chuyện đang diễn ra ngay lúc này, tích cực hay tiêu cực, thật hay ảo, là nằm trong tầm kiểm soát của bạn.
Hãy bỏ chữ "nhưng" ra khỏi vốn từ vựng của mình khi bạn cùng gia đình, bạn bè, người thân, và ngay cả khi nói chuyện với chính bản thân mình.
Bởi vì nó là cách bạn nhìn về cuộc sống chân thật nhất.