Văn Nghệ
|
|
|
|
Tin Văn nghệ - Tập thơ "Như hoa hướng dương" của Hoàng Thị Diệu Thuần
Hoàng Thị Diệu Thuần, một cô gái Nghệ An từ trong máu. Tình cảm, cương nghị và yêu thương mãnh liệt. Em đã viết thế này: “giá như căn bệnh không chọn tôi”. Vâng, “giá như”. Căn bệnh ung thư ác nghiệt đã đeo đuổi em những năm tháng tuổi trẻ tươi đẹp nhất. Em chống chọi lại nó bằng tất cả sức vóc gầy gò và trái tim quả cảm.
|
Chi tiết »
|
|
Nàng Bạch Tuyết
Giữa mùa đông tháng giá, tuyết rơi xuống trắng như bông. Một bà hoàng hậu ngồi khâu bên cửa sổ khung gỗ mun, bà mải nhìn tuyết nên kim đâm phải tay, ba giọt máu rơi xuống tuyết. Thấy máu đỏ pha lẫn tuyết trắng thành một màu tuyệt đẹp, bà nghĩ bụng: "Ước gì ta đẻ được một người con gái, da trắng như Tuyết, môi đỏ như máu và tóc đen như gỗ khung cửa này".
|
Chi tiết »
|
|
Sự Tích Hoa Hồng
Ngày xửa ngày xưa thật xưa lắm, có một quốc vuơng ở tận phương trời xa xôi bên một khu rừng rộng lớn và rậm rạp. Vương quốc nầy sống thật hòa bình và yên vui sau một thời gian dài triền miên người dân phải đấu tranh để dành quyền độc lập. Và vị anh hùng chỉ huy người dân của quốc gia này đã được dân chúng tôn lên làm vị vua đầu tiên.
|
Chi tiết »
|
|
Cô Bé Quàng Khăn Đỏ
Ngày xưa có một cô bé thùy mị, ai thấy cũng yêu. Yêu nhất vẫn là bà, có gì bà cũng đem cho cháu. Bà cho cháu một chiếc khăn Quàng bằng nhung đỏ. Chiếc khăn hợp với cô quá đi mất, đi đâu cô Cũng quàng.
|
Chi tiết »
|
|
Trọng Thủy Mỵ Châu
Thời vua AnĐương-Vương, dân chúng xây thành Cổ-Loa ngăn chặn giặc phương Bắc. Xây mãi không xong, nhà vua bèn lập đàn cầu tế. Trong lúc đó, một vị thần hiện ra dưới bóng con rùa vàng - tục ngữ gọi là thần Kim-Quy - và dạy nhà vua cách xây thành. Thành xây xong, thần Kim-Quy còn tặng nhà vua chiếc nỏ thần để bắn địch.
|
Chi tiết »
|
|
Cô Gái Vàng
Ngày xưa có một nguời thợ rèn nghèo, không có nổi một túp liều để ở. Vo con anh thường xuyên đói rét. Một hôm quá quẫn trí người thợ rèn đem mấy đồng tìên cuối cùng ra mua một đoạn dây thừng, định chấm dứt cuộc đời của mình.
|
Chi tiết »
|
|
Ai Mua Hành Tôi (Lọ Nước Thần)
Ngày xưa có một anh chàng trẻ tuổi chưa có vợ, sống bằng nghề làm ruộng. Một ngày nọ anh xách búa lên rừng đốn củi. Trong khi đang lúi húi chặt cây, anh trông thấy một con quạ tha một con chim sẻ tới đậu trên một phiến đá ở gần chỗ mình đang làm việc.
|
Chi tiết »
|
|
Trâu, Cọp và Con Người
Ngày xưa, người ta khi dắt trâu ra ruộng thường lấy dây buộc vào sừng trâu mà kéo đi. Một hôm, có con chim đậu ở bụi cây, thấy người nông dân dẫn trâu đi như vậy, bèn hỏi: "Sao ông không thọc lỗ ở mũi trâu mà dắt đi?".
|
Chi tiết »
|
|
Sự Tích Ông Đầu Rau
Ngày xưa, có hai vợ chồng son nhà nghèo. Họ đều sinh nhai bằng nghề làm thuê làm mướn. Tuy nghèo nhưng họ rất yêu nhau. Thường buổi tối sau khi đi làm về, hai vợ chồng ngồi bên bếp lửa hay dưới ánh trăng kể cho nhau những chuyện xa gần mới nghe được, hay hát những câu tình duyên, có khi vui vẻ quên cả cơm nước.
|
Chi tiết »
|
|
Cây Thông
Một cây thông non xinh tươi mọc trong rừng. Thông mọc chỗ có nắng và quang đãng. Khắp chung quanh có nhiều cây thông khác lớn hơn. Thông non ta cũng muốn lớn bằng những cây ấy.
|
Chi tiết »
|
|
Dế Mèn Phiêu Lưu ký
Lứa sinh ấy, chúng tôi có cả thảy ba anh em. ba anh em chúng tôi chỉ ở với mẹ hai hôm. Tối hôm thú ba, mẹ đi trước, ba đứa tôi tấp tểnh, khấp khởi đi sau, nửa lo nửa vui theo sau. Mẹ dẫn chúng tôi đi và mẹ đem đặt mỗi đứa vào một cái hang đât ở bờ ruộng phía bên kia, chỗ trông ra đầm nước mà không biết mẹ đã chịu khó đào bới, be đắp tinh tươm thành hang thành nhà cho chúng tôi từ bao giờ.
|
Chi tiết »
|
|
|
HỎI - Thơ Nguyễn Huy Hoàng
... Chiếc điện thoại giờ không còn
gọi nữa
Trên trang thơ linh cảm cuộc
đi về…
Tôi muổn hỏi, sao những người
thánh thiện
Mà cuộc đời ngắn ngủi đến
nhường kia?
|
Chi tiết »
|
|
|
|
|
|
|