Trang chủ Liên hệ       Chủ nhật, Ngày 29/12/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn thơ của bạn >
  KÝ ỨC MẸ * - Thơ Nguyễn Hữu Quý KÝ ỨC MẸ * - Thơ Nguyễn Hữu Quý , Người xứ Nghệ Kiev
 

Hình ảnh: KÝ ỨC MẸ *
Một đêm chiến tranh
nhì nhằng ánh chớp
mẹ không đi hết
con đường vào ngõ nhà mình
Vành tang trắng đầu xanh
đưa mẹ về với cỏ
cửa nhà ta đêm đêm vẫn mở
các con của mẹ đang chờ
tiếng ho khan nghẹn ngào trong gió
bước chân vội vã vào sân
củi, khoai hai đầu kĩu kịt
đòn gánh tre ướt chỗ vai bầm!
Bữa cơm đầu tiên không mẹ
nước mắt giọt giọt chơi vơi
bây chừ, cánh võng mồ côi
út khóc sau dòng sữa mượn
tay ai dìu, nuôi em lớn
khi không có mẹ trên đời?
Đêm nao chợt nghe tiếng gọi
ầm ầm bom nối tiếp bom
thương mẹ một mình ngoài bãi
anh em thân quyện vào thân!
Bỗng nghe ấm nồng hơi mẹ
à ơ câu hát phù sa
chúng con ngủ trong lời cỏ
xanh xanh xanh giọt mưa òa…
*Mẹ tôi mất năm 1968 trong một trận ném bom bi của máy bay Mỹ. Lúc ấy mẹ mới 33 tuổi, tôi – con đầu 12 tuổi và sau có 4 em nhỏ nữa. Cái chết của mẹ là nỗi ám ảnh nhức nhối nhất về chiến tranh trong tôi.

Một đêm chiến tranh
nhì nhằng ánh chớp
mẹ không đi hết
con đường vào ngõ nhà mình

Vành tang trắng đầu xanh
đưa mẹ về với cỏ
cửa nhà ta đêm đêm vẫn mở
các con của mẹ đang chờ
tiếng ho khan nghẹn ngào trong gió
bước chân vội vã vào sân
củi, khoai hai đầu kĩu kịt
đòn gánh tre ướt chỗ vai bầm!

Bữa cơm đầu tiên không mẹ
nước mắt giọt giọt chơi vơi
bây chừ, cánh võng mồ côi
út khóc sau dòng sữa mượn
tay ai dìu, nuôi em lớn
khi không có mẹ trên đời?

Đêm nao chợt nghe tiếng gọi
ầm ầm bom nối tiếp bom
thương mẹ một mình ngoài bãi
anh em thân quyện vào thân!

Bỗng nghe ấm nồng hơi mẹ
à ơ câu hát phù sa
chúng con ngủ trong lời cỏ
xanh xanh xanh giọt mưa òa…

*Mẹ tôi mất năm 1968 trong một trận ném bom bi của máy bay Mỹ. Lúc ấy mẹ mới 33 tuổi, tôi – con đầu 12 tuổi và sau có 4 em nhỏ nữa. Cái chết của mẹ là nỗi ám ảnh nhức nhối nhất về chiến tranh trong tôi.

Nhà thơ Nguyễn Hữu Quý - Hội nhà văn Việt Nam

BBT Báo Nguoixunghekiev.vn, ngày đăng 30/07/2014


  Các Tin khác
  + Tháng giêng non thương mùa nắng hạ (19/09/2024)
  + Những hàng thông lặng im (19/09/2024)
  + MẮT TRĂNG (19/09/2024)
  + LÒNG TỰ TÔN (01/08/2024)
  +  CHUYỆN O NẬY (31/07/2024)
  + THÁNG BẢY VỀ.. (25/07/2024)
  + MÙA HOA GẠO (25/07/2024)
  +  TRƯỚC KHI QUÁ MUỘN (25/07/2024)
  +  NHẶT MẸ VỀ NUÔI (25/07/2024)
  + HÀNG THẢI (31/05/2024)
  + NỖI ĐAU BỊ LỪA DỐI. (31/05/2024)
  + VÙNG KÍ ỨC TRẮNG (30/05/2024)
  + Dưới ánh sương mai (26/05/2024)
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 2
Total: 66168698

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July