Trang chủ Liên hệ       Thứ tư, Ngày 15/05/2024
 
 
THÔNG TIN
Giới Thiệu Hội
Trang Thể Thao
Sức khỏe & Đời sống
Ẩm thực Nghệ Tĩnh
Việt Nam Đất Nước Con Người
Khoa học & Môi Trường
Chuyện lạ đó đây
Nhịp cầu Nhân ái
DANH SÁCH TẤM LÒNG VÀNG
Tin tức Nghệ Tĩnh
Truyền thống Nghệ Tĩnh
Tâm sự cuộc sống
Văn hóa - Xã hội
Văn Nghệ
  -  Văn Thơ Sưu Tầm
  -  Sáng Tác Cộng Đồng
  -  Văn thơ của bạn
Thư Viện
Góc Cười
Tin Trong nước -Tin Quốc Tế -Tin Ucraina
Tin Cộng Đồng
Người Việt Trên Thế Giới
BÀI DỰ THI VỀ XỨ NGHỆ
QUẢNG CÁO

 
Trang chủ > Văn Nghệ > Văn thơ của bạn >
  Chùm thơ về xứ Nghệ - Thơ Nguyễn Huy Hoàng Chùm thơ về xứ Nghệ - Thơ Nguyễn Huy Hoàng , Người xứ Nghệ Kiev
 

 Xứ Nghệ

 

 

       Ảnh minh họa - Internet


Chập chờn ngủ, vẫn nhận ra xứ Nghệ
Tiếng xe lăn khó nhọc dọc triền đồi
Trong hơi gió nghe mặn mòi muối biển
Bụi con đường đất đỏ lấm mồ hôi.

Nơi cây cỏ cũng cỗi cằn, khắc khổ
Tựa vai vào vách núi đỡ thiên tai
Mặt gió nóng, lưng đã là bão lụt
Cơm độn khoai đắp đổi tháng năm dài.

Tiếng mộc mạc, nhận ra nguời xứ Nghệ
Đi muôn nơi, giọng nói vẫn quê nhà
Bền chí lớn chịu nhọc nhằn, lam lũ
Trên đất nghèo mơ sải cánh bay xa.

Sống tằn tiện, chắt chiu từng hạt muối
Cần hy sinh, hiến hết cả gia tài!
Người xứ Nghệ rạch ròi yêu với ghét
Đã hứa rồi, chẳng một chút đơn sai

Đi tìm nhận đồng hương nơi đất khách
Cứ ngỡ như gặp bạn cũ lâu ngày
Một bát gạo cũng sẵn lòng san sẻ
Chim thêm đàn, tay nối những bàn tay


Thật kỳ lạ, mảnh đất cằn xứ Nghệ
Mỗi cổng làng thành trang sử biên niên
Nơi đòn gánh gồng hai đầu đất nước
Nơi sinh ra những hào kiệt, thánh hiền.

 

Bên bờ Ban tich


Lướt bên tôi những sắc phục mùa hè
Gió ban phát mùi hương hoa táo dại
Sóng Bantich vỗ tung trời cuối bãi
Bỗng chạnh lòng nhớ dải cát miền Trung

Đất quê hương cháy sém mảnh lưng trần
Thổi ào ạt gió Lào qua đồi cỏ
Thẫm như máu những vệt đường đất đỏ
Nắng tung hoành, rát bỏng lưỡi gươm khô

Dọc đồi hoang xơ xác sắc lau thưa
Vạt sắn mọc gầy mòn chen sỏi đá
Khoai lang muộn, dộp úa vàng mặt lá
Dáng con người săn lại với đất đai

Vườn bạc màu, quả héo hắt trên cây
Mầm hạt lúa sống còn qua nắng hạn
Người lầm lũi quen âm thầm chịu đựng
Gió vô hồi, khốc liệt suốt miền Trung

Ai qua đây, dẫu chỉ có một lần
Kỷ niệm sẽ suốt đời hằn trong dạ
Mua tấm bánh không nỡ nào mặc cả
Khoác áo lành, lạc lõng với xung quanh...


 

                Ảnh minh họa - Internet


Chiều gối đầu lên sóng bạc lăn tăn
Biển Bantich thoảng mùi hương táo dại
Hè. Nắng. Cát. Tôi bồi hồi nhớ lại
Ngọn gió Lào xoáy dọc suốt miền Trung

 

                  Nguyễn Huy Hoàng


  Các Tin khác
  + VẰNG VẶC CHỮ TÂM (Thơ BÙI NGỌC BÍCH) (19/02/2024)
  + ĐẾN VỚI BÀI THƠ HAY Thơ Trần Huy Liệu Lời bình Bùi Ngọc Bích (19/02/2024)
  + GIÓ MÙA (02/11/2023)
  + TẢN MẠN CUỐI THU (02/11/2023)
  + Truyện ngắn. MỘT KIẾP NGƯỜI. (02/11/2023)
  + DỊU DÀNG MÙA THU (04/09/2023)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - ĐÃ TỚI MÙA ĐÔNG (11/11/2022)
  + Thơ Nguyễn Thánh Ngã - VỀ MIỀN NAM (*) (10/11/2022)
  + Thơ Thái Thăng Long - MÙA HEO MAY! (04/11/2022)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - RÉT ĐẦU ĐÔNG (03/11/2022)
  + Điều ước ở ngã ba Cây cốc (23/10/2022)
  + Thơ Thái Thăng Long - TƯƠNG LAI VÀ HOA...! (22/10/2022)
  + THƯƠNG MÙI KHÓI BẾP CHIỀU MƯA (21/10/2022)
  + Thơ Nguyễn Hữu Quý - MỀM MẠI, ẤM NỒNG (20/10/2022)
  + GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA (18/10/2022)
  + Thơ Thái Thăng Long - DÒNG SÔNG THÁNG MƯỜI (17/10/2022)
  + Cô con dâu hiếu thảo (14/10/2022)
  + Vụ án bữa cơm cuối cùng (14/10/2022)
  + Tiếng hú dưới vực sâu (09/10/2022)
  + Mùa hoa pa bát (09/10/2022)
Playlist

GIỚI THIỆU
QUẢNG CÁO
Thống kê
Guests online: 5
Total: 60858457

 
 
 
Người xứ nghệ Kiev
Designed by July