| 
                       
                       
								
                                  
                              	    Phần 7   
545. 
Anh sẽ tiễn đến nhà ông chú 
Đến nhà chồng đừng sợ em ơi 
Đưa em đưa đến tận nơi 
Buồn thay tục lệ chẳng vời đến anh 
Mẹ anh sợ ra ngăn anh lại 
550. 
Lôi anh về “không phải việc con 
Gươm người sắc chớ coi thường 
Bát cơm thuốc độc, thôi nhường con ơi!” 
Anh vùng vẫy : quyết “chơi” chẳng sợ 
Gươm sáng lòe giành vợ người ta 
555. 
Nếu không, làm loạn bản nhà 
Nếu không, làm giặc xông pha Phủ đường(1) 
Cha mẹ ngăn, lòng thương dằng dặc 
Cha mẹ ghìm nằng nặc đòi yêu 
Trong lòng em, chết cũng liều 
560. 
Gươm chồng em chém ngang chiều cũng cam 
“Vải năm trăm” coi bằng đồ bỏ 
“Bạc nén” như vỏ đỗ vụn đồng 
Rồi ra sao sẽ mặc lòng 
Chết cùng em tựa lông hồng nhẹ sao 
565. 
Dù thân phải phanh phui chín khúc 
Chết giữa rừng như lúc ngủ say 
Dối quanh để mẹ buông tay 
Thề rằng: thôi vậy, con rày không đi 
Mẹ cho con ăn gì kẻo đói 
570. 
Cơm canh vừa ăn khỏi khỏe ngay 
Cá em bỏ mứa càng hay 
Xôi khô đáy chõ quá ngày còn ngon 
Con sẽ đi vào non bắn sóc 
Lừa mẹ nghe, anh gấp theo em. 
575. 
Phút giây thôi hẫng mắt nhìn 
Chồng em quẩy gánh em liền bước theo 
Tới rừng ớt em yêu ngồi đợi 
Qua rừng cà ngắt trái chờ anh 
Nơi chờ em rải lá xanh 
580. 
Dành câu nói nhỏ mới đành lòng xa 
Không rời, sợ người pha thuốc độc 
E chồng em tức bốc thuốc mê 
Như bò gặm cỏ ủ ê 
Bị nai đến phá ê chề niềm riêng 
585. 
Xin được quấn vai em lụa mát 
Ủ hương dành đốt xác mai sau(2) 
Phút giây còn được bên nhau 
Đưa con anh ẵm cùng âu yếm nồng 
Cho anh được bế bồng đừng ngượng 
590. 
Con giống cha, xem Dượng giống không? 
Giống em con sẽ trắng hồng 
Có hay má lúm lạ lùng giống ai? 
Đưa ngón tay để anh đeo nhẫn 
Vòng bạc đầy một nén anh trao 
595. 
Tre vàng bướm nở xôn xao 
Yêu em đưa tiễn biết bao dặm trường 
Chim chích liệng kêu vàng anh lại 
Chim nhạn bay cản lối anh đi 
Chia tay thôi tiếc làm chi 
600. 
Sóng xô bè vỡ…sầu bi tuyệt đường 
Chưa trọn ngày yêu thương khoảnh khắc 
Của người ta giữ chắc được nào 
Cá kia chỉ ở dưới ao 
Lúa kia ở ruộng bên nhau khó lìa 
605. 
Tiễn đến đây anh về em nhé 
Em vội kêu: đừng thế anh ơi 
Sao Khun Lú(3) đợi góc trời 
Mây kia vương vấn bao lời thở than 
Ta sẽ xa để thương rơi lệ 
610. 
Chớ bỏ em đơn lẻ giữa rừng 
Đừng buông giữa thác trào dâng 
Bên nhau đây thoắt bỗng dưng chia lìa 
Hẹn tháng 5 cá về nước đỏ 
Đợi tiếng chim Tăng Ló(4) gọi hè 
615. 
Lời tình tự lắng say mê 
Yêu em anh tiễn đưa về tận nơi 
Ta rảo gót đường dài sánh bước 
Đi mải mê qua gốc tơ hồng 
Nhạn kia quấn quýt vợ chồng 
620. 
Uyên ương ngấp nghé mây lồng cửa hang 
Hoa Áy(5) rờn trôi ngang sông Mã 
Còn thương, tay gối lả riêng chờ 
Rồi ngày nối lại duyên xưa 
Tình mường duyên bản chẳng mờ chẳng phai 
625. 
Đưa tiễn tới nơi người bán chiếu 
Qua bãi chiều có chợ bán mây 
Vượt đèo qua dốc cây xoài 
Nơi đàn trâu đứng vươn vai cọ sừng 
Đã yêu em đi cùng tới bản 
   
Một khúc Sông Đà (Tây Bắc) 
630. 
Tiễn đưa nhau đưa thẳng tới nhà 
Tiếng đồn gia thế người ta 
Tin đưa phóng đại quá đà thuyền voi 
Anh nghe đồn bằng đồi núi đá(6) 
Nhà chồng em nóc vẽ hoa sen 
635. 
Cột kèo chạm Nhạn bay lên 
Mái chân gianh xén phẳng trên rui mè 
Bàn thờ kê thật to chính giữa 
Đến mười voi vào cửa chẳng xiêu 
Thoáng trông bạc nén rất nhiều 
640. 
Cột to như đúc, lạt đều vót trơn 
Khung bếp nào khác vườn rau lớn 
Gian tiếp gian chim lượn trăm vòng 
Đến nơi xem lại tiếng đồn: 
Ôi thôi, lều lán vây tròn cột lau 
645. 
Vách sậy kề vũng trâu nghiêng ngả 
Sàn chênh vênh chồng vợ khó leo 
Chim ri ghé đậu cũng xiêu 
Chó vào đuôi hở, gà kêu muốn bùng 
Xuyên mũi giáo xem chừng thừa cán 
650. 
Người đẹp ơi ở Lán sao đành 
Lên sàn sợ sụp què chân 
Thử qua kẽ mái anh luồn như chim 
Lối cửa sổ thử lên như chuột 
Như phép thần vọt tới nhà trong 
655. 
Thang lau em bước lên tầng 
Xếp ngồi vái lạy bố chồng ngồi trên 
Thấy chồng em bưng liền mâm tới 
Cá gói ư? Toàn gói rau rừng 
Không ăn, bụng đã đói mềm 
660. 
Ăn vào tắc họng như tên bắn vào 
Anh xin nhủ em yêu hết nhẽ 
Dặn em yêu phải kể hết lời 
Bậc thang trên nhớ chớ ngồi 
Gặp anh chồng:chớ lả lơi chuyện trò 
665. 
Chiếu bố chồng có cho chẳng ngủ 
Gối anh chồng chớ có vịn qua(7) 
Chớ nên chửi lợn mắng gà 
Con thơ khóc quấy chớ mà rủa con. 
Con làm sao đâu con bù xứng 
670. 
Phải dỗ dành ẵm nựng hát ru 
Đi nương chớ gỡ chấy ra 
Về nhà đừng ngắm bóng ta trong nồi 
Đặt con vào trong nôi chớ ngủ 
Trái tim yêu tình cũ chớ quên 
675. 
Xin đừng nói xấu cô em 
Anh chồng cùng bố mẹ bên nhà chồng 
Bởi xung quanh những ông bà bác 
Ăn ở mà trái phép khó xin 
Luật kia phạm lấy chi đền 
680. 
Cúng gà lễ lợn, tốn tiền, kiếm đâu? 
Nhà lắm khách đến sao hay đến 
Có con gà mẹ tiễn đưa chân 
Rắc ngô em gọi tới gần 
Nhanh tay chộp được, chẳng cần tăng gia 
685. 
Thôi, cắt tiết… lệ sa thương qúa 
Thôi, vặt lông… nhà lạ vặt đâu 
Cạnh thang: e mẹ càu nhàu 
Ra ngoài mé cửa, suối sâu em làm 
Bỏ nồi luộc nồi gang chóng được 
690. 
Canh cá sôi lục sục chóng ăn 
Lại nghe vịt lẩn vào vườn 
Mặc cho dâu mới lẹ luồn đuổi ra 
Xùa ruộng dưới vịt đà xáo xác 
Lùa ruộng trên”càng cạc” om xòm 
696. 
Quá trưa bụng chửa hạt cơm 
Hết hơi đuổi vịt vào vườn le te 
Áo váy ướt khó bề phơi phóng 
Đâu cũng người cửa đóng then cài 
Em đành áo ướt vậy thôi 
700. 
Cơm canh đã hết rã rời chân tay. 
Cũng còn may chồng thương phần để 
Canh lòng tòng bát mẻ dính trôn 
Canh tôm còn lại đuôi tôm 
Cá thì đầu vẩy , gà còn cánh chân 
705. 
Cánh gà nhọn, xương gân khó gặm 
Khuỷu chân khô khó cắn móng dai 
Chấm thì sợ ngượng khách chơi 
Chan thì xấu hổ khách mời cười cho 
Ôi khác hẳn ở nhà cha mẹ 
710. 
Thuở bé thơ cha dỗ mẹ dành 
Con rô con riếc chê tanh 
“Nuôi con bằng nhện” nay đành vậy thôi. 
  
----------------------------- 
Chú thích 
1. không lấy được nàng ta làm giặc giữa Phủ 
Không lấy được em, anh làm loạn giữa Mường 
 
  
2.Người Thái đen có tục hỏa táng muốn xác cháy đượm cần có hơi hướng của người thân yêu nhất 
 
  
3. Theo truyện thơ Khun Lú – nàng Uả của dân tộc Khơmú,hai người yêu nhau không lấy được nhau biến thành hai ngôi sao như sao Hôm , sao Mai. 
 
  
4. Chim Tăng ló như loại chim Cuốc kêu vào mùa hè mưa lũ 
 
  
5. Hoa Áy: một loại hoa rừng nhẹ như hoa lau 
 
  
6. Đồn về xuôi, tiếng đồn bằng thuyền 
Đồn lên ngược, tiếng đồn bằng voi(Ý nói phóng đại quá mức) 
 
7.Tục kiêng kị, cả đoạn này anh dặn dò chị phải giữ gìn đúng tục lệ để tránh bị phạt vạ theo luật tục Thái, chỉ riêng”trái tim” thì đừng quên tình cũ (là anh) 
                                    Theo Nguyễn Khôi 		
                          
           
			 |