| 
                       
                       
								
                                  
                              	    Phần 4:   
275.  
Thương em đã dặn hết lòng 
Yên tâm đợi mấy tháng xong anh về 
Vào rừng măng thương tre đừng nhổ 
Gặp bạn trai đừng có bỡn đùa 
Trai quan kệ gái quan nô 
281. 
Gái trai cùng bản chuyện trò thân thương 
Lìa anh, em nhớ đừng ngủ chạ 
Xa anh, em chớ có nằm đôi 
Anh về soi mắt kề môi 
Ta chung chăn gối, hỡi ôi đợi cùng 
285.  
Bò anh bán tận Mường nước ấm 
Sang Vân Nam ngựa bán rất hời 
Mỗi con một nén bạc tươi 
Ngựa Ô vượt giá hai mươi nén tròn. 
Bạc mười nén tìm em anh chuộc 
290.  
Vải năm trăm (1) anh cược em ra 
Cho dù là vợ người ta 
Đã yêu xin xẻ lòng chờ đợi nhau. 
Mùa hoa bưởi hoa ngâu hẹn đợi 
Hoa Mạ vàng chờ tới tàn phai 
295.  
Hoa tàn em nhúng sương mai 
Hai mươi năm gói khăn mùi còn thơm 
Mười chín đời Tạo Quan vẫn thắm 
Mặt thân thương gửi gắm gì hơn 
Vải ư? Sợ vải chóng sờn 
300.  
Đàn ư? lại sợ gãy đàn ngang cung 
Gửi bạc vụn sợ không xứng đáng 
Bạc nén ư? Anh kiếm chưa ra 
Gửi tre, lại sợ tre già 
Đàn môi cất kỹ kẻo mà nhận sai 
305.  
Con khóc lấy đàn môi dỗ nín 
Ngày về trời theo cánh ngựa bay (2) 
Lời thương em nhớ đừng phai 
Hồn thương đừng có đổi thay cõi trời. 
Như hóa phép vàng tươi cánh bướm 
310.  
Qua hè chờ đông đến cưới nhau 
Tuổi xuân dù có qua mau 
Đợi khi góa bụa qua cầu vẫn ưng 
Gái góa hai ba lần vẫn đẹp 
Hơn gái tơ ba ngấn cổ cao(3) 
315. 
Má hồng hơn tuổi xuân đào 
Thương yêu chắc hẳn dạt dào hơn xưa 
Đã yêu nhau lời thề phải nhớ. 
Trầu têm chờ chớ úa, còn thơm 
Thư đi chớ lạc bản mường 
320.  
Gửi lòng yêu tới người thương phương trời 
Em yêu khấn: anh ơi đừng ốm 
Hãy như ve ILiếng (4) tài hoa 
Dãi dầu đừng quá đi xa 
Phòng cơm thuốc độc người ta hại mình. 
325.  
Đi buôn chớ xem khinh ngày tháng 
Lúa móc câu làm cốm cha làm 
Gạo còn mấy ống cơm lam 
Đi dăm bảy bữa quay thuyền về quê. 
Vừa đi vừa ngoái về bản cũ 
330. 
Bước chân xa càng nhớ càng đau 
Dồn bò lên ngọn Khau Vai 
Trâu lên Khau Cả cao vời núi non 
Chân bò vướng ngọn giang tàu móc 
Trâu bước đi chân vấp cành si. 
335.  
Cây rừng ngáng lối ngựa phi 
Trâu không ăn cỏ,ngựa chê thóc mầm 
Anh ngồi đám lá xanh anh ngắt 
Bẻ cành mơ gấp khúc bói xem 
Quẻ”hung” hao của tốn tiền. 
340.  
Trời đòi trâu lợn, Vía em ám cùng 
Vía em lướt theo từng bước ngựa 
Vết chân trâu có Vía em vương 
Em thì ra ruộng lên nương 
Bổ cau anh ném dọc đường vía theo. 
345.  
Ở nhà em sớm chiều mong nhớ 
Xin nán lòng kẻo khổ anh đi 
Trâu anh, chồm dậy tức thì 
Núi cao tiếp núi ngựa phi tối ngày 
Xa em lên Mường lay núi biếc 
350.  
Lối Mường So đá xếp quanh co 
Cheo leo dốc dựng bên bờ 
Chênh vênh cuối thác sóng xô bên trời 
Áo anh đã tả tơi xơ xác 
Trâu mang đi đổi chác chẳng hời(lời lãi) 
355.  
Chồng em biết chắc biết mỉm cười 
Ngựa hay chẳng đủ bạc mười chuộc em. 
Anh còn phải đi thêm xa nữa 
Năm lại năm khốn khổ em ơi 
Rừng tre măng đã đâm chồi. 
------------------------------- 
Chú thích: 
(1) : Vải 500 chầu, mỗi chầu dài 4 sải(khoảng 3000 thước) 
(2) ngựa có cánh đẽo bằng gỗ treo trên cây tang cạnh mộ đưa hồn người chết về Mường trời. 
(3) Đàn bà góa vì buồn nên gầy cho nên cổ cao ngẳng có ngấn, vì yêu nên anh vẫn cho là đẹp 
(4) một loài Ve rừng kêu rất hay, được ví với người tài hoa có giọng tốt. 
                                  Theo Nguyễn Khôi 
 		
                          
           
			 |